LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 148

có thể cao tới trình độ nào. Thế đi của một chưởng kia không nhanh,
nặng nề đánh xuống đỉnh đầu ba người Trương Ngũ Tàng, ba
người đồng loạt đưa song thủ, muốn dùng sáu bàn tay liều mạng
kháng cự, bản thân bọn họ cũng biết chỉ sợ quá nửa là châu chấu đá
xe, sống chết chẳng bởi mình, nhưng vào thời khắc này, không thể
không gắng sức chống lại. Chỉ nghe trên nóc nhà chợt có tiếng
người cười, hô: “Hay cho Lỗ Bố Thí, mau đánh đi, mau đánh đi, một
chưởng của lão đánh xuống, ước định với Trương Thiên Sư năm xưa
coi như được giải, ba câu kia trên Long Hổ sơn cũng không tính nữa,
thống khoái, thật thống khoái!”

Lỗ Tiêu sững người, bàn tay dừng lại giữa không trung, kêu lên:

“Là người nào?”

Bên ngoài có bóng người chớp thoáng, cất ba tiếng cười “Ha, ha,

ha” quái dị, cũng không đáp, người đã phiêu phù xa khuất, khinh
công nhẹ như lông hồng, bóng hình loang loáng, mọi người lần
tiếng mà nhìn, chỉ thấy trong bóng nắng, mắt như hoa đi, không
thấy gì nữa. Một chưởng kia của Lỗ Tiêu cũng không hạ xuống,
miệng lẩm bẩm: “Gã Trương Thiên Sư nọ cũng ngầm giúp Văn gia
sao?”

Người ngồi đây đa số không biết Trương Thiên Sư là ai, nhìn

nhau mờ mịt.

Lỗ Tiêu ngừng một lát, mắt nhìn Dịch Liễm, bên trong tựa có nét

lo lắng, than rằng: “Xem ra danh tiếng của cậu tuy không lan
truyền trong nhân thế nhưng lại vang tới chín tầng trời, tới cả
Trương Thiên Sư cũng lưu ý tới cậu rồi.”

Lời này rõ ràng là lo lắng thay cho Dịch Bôi Tửu. Lão vừa dứt lời,

liền vỗ tay một cái, lườm Trương Ngũ Tàng. “Được rồi, việc này lão
hủ không nhúng tay nữa, coi như các ngươi tốt số, nhưng chớ cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.