LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 227

Hoài gật đầu, nghĩ: Đệ tử danh môn quả nhiên bất phàm. Hán tử
nọ lại chỉ một vị đạo sĩ khác tóc tai luộm thuộm, ăn mặc xoàng xĩnh
ngồi ở cuối hàng tôn vị, cười trộm, nói: “Vị đạo sĩ đó là Cố đạo
nhân, môn chủ phái Cửu Hoa, lão xuất thân hạ tiện, có họ mà không
đạo hiệu, thật không biết làm thế nào mà lên được thượng tọa.” Gã
là đầy tớ thế gia, lời nói về Cố đạo nhân khá là khinh rẻ.

Cảnh Thương Hoài bật cười, xa xa trông lại, cảm thấy Cố đạo

nhân nọ quả có chút tầm thường. Chỉ nghe hán tử kể tiếp: “Tiếp
đến về phía đông, cái vị giống như thư sinh nọ chính là thủ giảng
của Công Thư đường, Khúc Vân Phủ, Khúc học sĩ, ngài có giao hảo với
lão gia nhà tôi, từng đảm nhiệm chức gia sư trong phủ; đối diện mặt
tây người mặt đầy râu đó chính là cự khấu ở Mã Yên Sơn năm xưa -
Bán giang trầm Phong Liệt, nhắc đến gã, trẻ con ở một dải sông
này đều không dám khóc nữa; hai người không thích nói chuyện
ngồi kế tiếp là Hồ chủ Long Cung hồ cùng Long Cảm hồ trên
thượng du, Vương thị huynh đệ, địa bàn của họ bị Viên lão đại tước
một mảng lớn, một người lại còn bị thương trên mặt, người kia bị phế
tay trái, mấy năm nay không nghe thấy có động tĩnh gì.”

Cảnh Thương Hoài nhìn hai người nọ, quả nhiên thấy trên da họ

như có ngấn nước, đúng là người sinh sống ở vùng nước, mới nghĩ
mấy năm nay Viên lão đại cũng chẳng nhàn rỗi, đắc tội với không ít
người. Chỉ nghe hán tử lại nói: “Ngồi dưới cùng góc nam là thế điệt
của chủ nhân nhà tôi, Tuyên Châu Lâm gia, Lâm Trí, ba vị ngồi bên
cạnh là Nam Y Tam cư sĩ ẩn cư ở hồ Nam Y được Lâm thiếu gia mời
tới.”

Ba vị cư sĩ nọ mũ cao khăn lông, đạo mạo trang nghiêm. Hán tử

chỉ người cuối cùng, mặt lộ vẻ chần chừ. “Người này tiểu tử chưa
từng gặp, nghe bảo là tân chưởng môn của Thạch Đài Đại Phật tự,
Thạch Cảm Đang, là bằng hữu của Lâm Trí Lâm thiếu gia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.