LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 229

Nhưng kể từ khi Đề kỵ vào đây, mỗi một cử động của phái Hoàng
Sơn đều bị ràng buộc, cơ hồ trói chân trói tay. Từ nhỏ hắn đã nghe
kể về oai phong năm xưa khi sư phụ làm thủ tịch đệ tử phái Hoàng
Sơn, trong lòng ngưỡng mộ vô hạn, tới lúc mình lên thì đã chẳng còn
chuyện hay như thế cho nên tự nhiên càng phẫn hận Đề kỵ. Gần
đây Chỉ Quán Các mấy lần muốn mở rộng miếu đền, lại liên tục
bị Đề kỵ cản trở. Bởi vậy, vừa nghe tới Liên minh Đảo Viên, hắn là
người đầu tiên muốn chạy tới.

Khinh Trần Tử phần lớn là tranh tiếng suông, Bán giang trầm

Phong Liệt không như vậy, năm xưa gã là lão đại giặc phỉ một dải Mã
Yên Sơn, tới giờ bẵng đi mười mấy năm rồi, nên sốt ruột muốn
khôi phục địa bàn. Chỉ nghe gã cười nhạt, nói: “Mạc tiên sinh dựng
cao cờ nghĩa, Phong lão đại ta đương nhiên tán thành cả hai tay. Chỉ
là lần này đúng là Văn gia muốn động thủ sao? Nếu đúng, ngày
mai quay về ta liền tụ tập anh em ngày xưa, mấy năm nay mọi
người cũng nhàn tới phát chán rồi, chỉ cần Mạc tiên sinh cùng chư
vị đảm bảo ngày sau trong phạm vi một trăm hai chục dặm Mã Yên
Sơn, tất tật thị phi các vị đều không được can thiệp, ta liền nguyện
làm chim đầu đàn, chiến một trận cùng đám con cháu Đề kỵ.”

Mạc Dư vỗ tay, nói: “Được”, hắn chính là muốn lời này, kế

đến quay sang huynh đệ họ Vương ở hai hồ Long Cung, Long Cảm,
hỏi: “Hiền côn trọng

(39)

phải chăng cũng nên về sửa thuyền rồi?”

Huynh đệ họ Vương mặt mang ý hận. “Huynh đệ tôi không chỉ

muốn sửa thuyền. Mạc tiên sinh, về sau chỉ cần là chuyện có dây
tới Đề kỵ, ngài sai bảo một tiếng, huynh đệ tôi có vào dầu sôi lửa
bỏng cũng muốn lôi bọn nó xuống nước nuôi ba ba!”

Mạc Dư cười to, hắn tuy biết mọi người căm hận Đề kỵ nhưng

cũng không nghĩ đại hội lần này lại thuận lợi như thế. Chỉ nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.