LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 2 - Trang 306

một đường. Cảnh Thương Hoài giật mình, chưa từng thấy ai luyện
công như thế, sau đó phì cười. Nhãn lực hắn tốt, vận đủ nhãn lực
liền thấy toàn thân Lạc Hàn căng cứng, tới cả mặt cũng thế, thì ra
trên cái giường nọ của Lạc Hàn cũng không phải không có bọ chét,
trên tay hắn cũng có vài con, có lúc liền thấy lông mày Lạc Hàn
giật một cái, rõ ràng là bị bọ chét cắn. Chỗ da lộ ra ngoài của Lạc
Hàn đã có vài nốt đỏ, nhưng mấy con bọ chét cắn hắn cũng khổ,
bởi đúng lúc bọn chúng cắn thì Lạc Hàn liền căng da, khiến chúng
không rút miệng ra được. Hắn cũng thật trẻ con, không chịu lấy tay
bóp, người cùng bọ chét cứ thế giằng co. Cảnh Thương Hoài cười
thầm, mình từng này tuổi rồi mà chưa từng thấy trong võ lâm có
“người - bọ đại chiến” thế này.

Lại nghỉ một lúc, Cảnh Thương Hoài thật không chịu nổi, đành

ngồi dậy. Đèn dầu vẫn sáng, Cảnh Thương Hoài thấy Lạc Hàn
nhắm mắt như đã ngủ rồi, liền búng ngón tay, dập ngọn đèn
dầu. Ngoài cửa sổ, ánh trăng khẽ tràn vào, khiến Cảnh Thương
Hoài có cảm giác đêm nay là đêm nào, trong lòng nhớ tới Tiểu Lục
Nhi, còn cả... Sính Nương. “Sương thơm tóc mây ướt, trăng rạng tay
ngọc hàn

(55)

” chính là nói về tâm cảnh vào thời khắc thế này

chăng? Bọn họ giờ thế nào rồi? Có nhớ tới hắn không?

Đêm buốt trong như nước, chút lạnh lùng đó tựa nhớ mong nơi

đáy lòng Cảnh Thương Hoài, giống vị trà, tuy nhạt nhưng là một
phần quyến luyến với cuộc sống, không thể thiếu được.

Hồi lâu, Lạc Hàn chợt hỏi: “Rốt cuộc Viên lão đại là hạng người

gì?”

Thì ra hắn chưa ngủ, Cảnh Thương Hoài muốn đáp lời, bèn suy

nghĩ thật lâu. Hắn không tùy tiện đáp, đã có đáp án thì cần phải
tường tận, bởi vì nó liên quan tới xung đột có khả năng xảy ra giữa Lạc
Hàn và Viên lão đại, đây là một vấn đề can hệ tới sống chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.