LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 133

Văn phủ, uẩn khúc trong đó cũng chính là vì thế. Cho nên vừa đề
cập tới cái tên này, Tất Kết lập tức ngậm miệng - hắn cũng không
biết nên nói gì, hắn không phục Văn Hàn Lâm cũng vì có đôi chút
khinh thường Văn Hàn Lâm ở điểm này: Vì sao trong lòng cứ mãi ôm
đoạn tư tình nhi nữ đó? Đại trượng phu sợ gì không lấy được vợ? Đây
không phải cái đạo hành xử của bậc trượng phu. Hắn đợi Văn Hàn
Lâm tự tiếp lời.

Thần sắc trong mắt Văn Hàn Lâm tựa như sâu thêm một

tầng, dường như nhớ lại nữ tử thuở nhỏ từng cùng vui chơi, từng
cùng hắn có mối mai nhưng về sau lại trở mặt trốn tránh, từ đó
chưa từng gặp lại. Tuy nhiều năm chưa gặp nhưng trong lòng vẫn
chất chứa, nào dám quên đi. Người bên cạnh thấy hắn nắm giữ
Văn phủ, quyền lớn địa vị cao, hẳn cho là hắn việc gì cũng như ý.
Nhưng đời người việc không như ý thường tới tám, chín phần, mỗi
lần nhớ tới vẻ xuất chúng của Tiêu Như, hắn đều nhất thời lặng
tiếng.

Chỉ thấy Văn Hàn Lâm im lặng một hồi, mãi sau mới nói: “Tam

mã lực lượng yếu, thủ hạ không đủ, vả lại bọn họ còn chưa đủ khả
năng thống lĩnh toàn cục. Hồ Bất Cô cùng Cửu quỷ của Long Hổ
sơn có thể sẽ tới thì trước nay không hợp nhau, nếu muốn điều
hợp ắt cần có người khác. Tiêu Như tâm tư linh hoạt, xử sự tinh tế,
tuy nàng không phải là người của Viên môn nhưng đêm nay Viên đại
bận việc, e rằng sẽ để nàng tới chỉ huy thuộc hạ.”

Nói xong, xa xa đã nghe có tiếng bước chân. Bước chân nọ rất

nhẹ, tựa như đang tản bộ trên đê cát, dường như là bộ pháp Thập sa
đê mà người hắn thường hoài niệm trong lòng khổ luyện. Văn Hàn
Lâm thở dài, chợt khoát mạnh tay, tựa như muốn từ đây gạt đi nhi
nữ tình trường, một lần nữa xốc lại tinh thần. “Kết đệ, đệ đi đi,
việc đêm nay, phía Trường Xa phải nhờ đệ rồi. Còn cả Hồ Bất Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.