LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 263

Văn Hàn Lâm nhìn vào mắt Tiêu Như, mềm giọng nói: “A Như,

ta biết muội hiện rất đau lòng. Hoa Trụ cứu được Hồ Bất Cô, giải
vây cho Trường Xa rồi tháo chạy, chúng rõ ràng biết trên này còn
có muội nhưng vứt bỏ muội không lý tới. Bọn chúng cũng thực bạc
tình bạc nghĩa. Muội cũng nên nhìn rõ nhân cách của Viên môn.”

Tiêu Như trông về hướng thành Kiến Khang, chẳng thèm giải

thích. Văn Hàn Lâm chính là Văn Hàn Lâm, cho dù nàng có là nữ
nhân hắn để ý nhất, chỉ cần có cơ hội, hắn vẫn muốn nghĩ cách
làm tổn thương nàng.

Nàng… đau lòng, nhưng cũng không đau lòng. Nàng biết cho dù

Viên Thần Long tự mình tới, nếu đúng vào lúc nàng rơi vào cảnh
nguy khốn cũng sẽ là cứu được thì cứu, nếu không cứu nổi, hắn
cân nhắc đại thế, dù lòng đau như cắt cũng vẫn sẽ không cứu.

Nàng hơi ngước mắt, muốn dò tìm hai ngôi sao sáng trên trời đã

lộ ra sau khi gió cuốn mây bay - Ai bảo nàng yêu nam nhân đó như
thế? Hắn sẽ đem tất thảy những gì bên cạnh gộp vào đại sự của
hắn. Vì đại sự, hắn có thể hy sinh tất thảy, thậm chí bao gồm
chính hắn, huống chi mình là “nữ nhân của hắn”. Hắn sẽ không
nghĩ tới Tiêu Như cũng là một con người, một nữ nhân có thể tự sinh
tồn, tự phán đoán. Nếu nàng yêu hắn, theo hắn thấy, thì đã
định trước phải đem sinh mệnh của mình phó thác vào mấy đại sự
của hắn rồi.

Cho nên Tiêu Như một mình sống trong Vãn Trang lâu. Nàng

không tới Lâm An. Tuy nàng xem trọng Viên Thần Long nhưng nàng
cũng muốn duy trì trạng thái bản thân có một vị trí độc lập để giữ gìn
sự xem trọng nọ. Nàng không muốn vì xem trọng mà bám gót, vì
bám gót mà tự vùi mình, mà tư thế duy nhất sau khi tự vùi lấp bản
thân chính là… ngưỡng vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.