LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 309

Viên lão đại và Lạc Hàn đều khoanh chân ngồi xuống - người

khác e là đều cho rằng hai người họ vừa tới đỉnh núi sẽ ác đấu kịch
liệt, vạn lần không nghĩ tới bọn họ sẽ khoanh chân ngồi đối nhau
thế này.

Chỉ nghe Viên lão đại than dài, nói: “Bất kể ta với ngươi ai

xuống được núi này, chỉ sợ xuống rồi thì trường sát kiếp thực sự
mới bắt đầu. Lòng muốn giết ta của Văn Hàn Lâm đã có từ lâu
lắm, chỉ e lòng ghen ghét của hắn với ngươi cũng không vừa. Cuộc
Lạc Viên gặp mặt này của chúng ta, muốn so cũng không ngại so văn
nhã một chút.”

Khóe môi của Lạc Hàn nở nụ cười nhàn nhạt, dường như trong

lòng cũng đang nghĩ tới bộ mặt của Tụ thủ đàm cục Văn Hàn Lâm. Chỉ
nghe Viên Thần Long nói: “Bộ Bộ xuất Hạ Môn hành

(50)

này của ta,

giang hồ chuyên gọi là Ưu năng thương nhân, lại gọi là Hoành sáo,
tổng cộng có bốn bộ, chia thành Quan thương hải, Đông thập nguyệt,
Hà Sóc hàn, Thần quy thọ. Lấy ý từ thơ văn của Mạnh Đức. Ngươi
trước xem xem Quan thương hải.”

Chỉ thấy hắn lật tay, miệng thấp giọng ngâm nga. Âm thanh

của hắn dường không phải đi ra từ họng mà tới từ nội tạng, thứ âm
thanh đó thấp mà dày nặng, như âm thanh từ viễn cổ. Chỉ nghe hắn
bùi ngùi ngâm: “Mây bay mưa tới, vượt qua chín sông đến đất cao.
Trước thấy nhiều lối, lòng còn đang do dự, không biết nên theo
đường nào. Đi tới núi Kiệt Thạch, lòng đượm buồn mà ngắm Đông
Hải

(51)

.”

Lời ngâm của hắn chưa tận, một chưởng đã vạch ra, vẻ tiêu điều

trong chưởng nọ tràn ra, sự bi lương ngưng trệ trong đó ngược hẳn với
đạo thông thuận viên chuyển của võ học. Lạc Hàn vừa thấy đã khen
một tiếng: “Hay!”. Hắn không ngồi yên, thân hình chợt bay vút
lên, vươn thẳng cửu thiên. Hồ kiếm trong tay áo chợt lóe, ánh bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.