LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 3 - Trang 82

Nữ tử giọng khàn nọ dường như có chút hiềm khích sâu xa với

Tiêu Như, chỉ nghe ả cười nói: “Đúng thế, mọi người đều đợi xem
nữ tử đẹp nhất trong chín họ chúng ta cuối cùng sẽ có kết cục ra
sao.”

Tiêu Như lãnh đạm nói: “Kết cục cũng rất bình thường, chỉ là

một con người, còn có thể có kết cục thế nào nữa? Có điều ta thích
kết cục thế này.”

Nói rồi, nàng lấy lại thần sắc. “Mọi người mong xem lễ đã lâu,

vậy Tiêu Như cũng không tiện phá hỏng hứng thú của mọi người,
cũng muốn nhân đây cảm tạ các vị.”

Dứt lời, nàng chỉnh trang lại dung nhan, đôi tay cầm một tấm

khăn ướt khẽ lau mặt, dưới ánh nến, khuôn mặt khi lau xong hiện
lên một vẻ rạng rỡ, đẹp đẽ đặc biệt. Chỉ nghe nàng nhẹ giọng sai bảo:
“Thủy Hạnh Nhi, châm nến, dâng hương.”

Những người ngồi đây ai nấy đều sững sờ, tới Thủy Hạnh Nhi

cũng ngây ra, nhưng nàng trước nay luôn nghe lời tiểu thư, lập tức
lấy một đôi nến hồng mang từ thành Kim Lăng tới, trên thân nến
được thợ khéo khắc hình long phượng trình tường. Nàng lẹ chân lẹ
tay thắp một nén hương, lặng lẽ cắm lên chiếc lư trước tượng
Nguyệt Lão, một làn hương đàn hương dần tỏa khắp gian điện
ngách đã lâu không nhuốm nhang khói. Tiêu Như chẳng nhìn đám
người kia, việc mình mình làm, nhìn lên Nguyệt Lão - tuy ngài dùng
chỉ hồng ban tặng ta muôn ngàn ân huệ, ta lại dùng muôn vạn nhu
tình buộc cổ tay hắn với ta, nhưng xem ra hôm nay vẫn không kéo
được người nọ tới rồi. Song không kéo được tới thì đã làm sao? -
Nàng nhướng mày - Ta chẳng phải không thể tự gả mình cho duyên
chỉ hồng kia. Trong nụ cười của nàng phảng phất lộ ra nét ái tình
tuyệt vọng cùng sự tổn thương, nàng rút từ trong người ra một tấm
lụa đỏ, rồi cứ thế phủ lên vai, chút hỷ ý thảm đạm mang sắc đỏ ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.