LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 15

Sau khi binh lính lui ra ngoài,Lưu phó tướng tinh tế đánh giá thiếu nữ

trước mắt,chỉ thấy nàng ước chừng mười ba mười bốn tuổi,mái tóc đen
thùy tóc mai,da trắng nõn nà,mày ngài thanh đại,đôi mắt sáng đảo mắt một
cái,đôi môi như quả anh đào,còn làkhả nhân nhi chưa trưởng thành,vóc
người mặc dù nhỏ nhắn nhưng cũng đã trổ mã được lung linh,hai tay vây
quanh thân thể đơn bạc gầy gò,bộ dáng sợ sệt khiếp nhược,đôi con ngươi
vừa đen bóng vừa phát sáng thẳng ngoắc ngoắcngó chừng chiếc bánh làm
bằng bột mì đặt trên bàn,khuôn mặt thèm khát có được.

Lưu phó tướng là một người thô kệch,thấy nàng đói như tám đời chưa

được ăn,cất cao giọng nói: “Muốn ăn thì cứ ăn,ăn no mới có khí lực hầu hạ
ta,tránh cho tình trạng nằm dưới bổn tướng đói bụng hoa mắt quét sạch
hăng hái của bổn tướng!”

Thiếu nữ vừa nghe sắc mặt lập tức vui mừng,biết điều xoa cằm nhỏ

giọng thỏ thẻ nói: “Nô tỳ tạ ơn tướng gia!”

Nói xong liền cầm lên miếng bánh từng ngụm từng ngụm nuốt xuống,rất

nhanh ba cái bánh trôi xuống bụng,thiếu nữ ăn quá nhanh bị sặc hoa
khan,vội vàng rót một chén lớn nước trà uống ừng ực,đang muốn để xuống
chén trà bỗng nhiên tay mất thăng bằng,chén trà “ầm”một tiếng rơi trên mặt
đất!

“Nô tỳ...... Nô tỳ đáng chết,xin tướng gia tha tội!” Thiếu nữ giọng nói

kinh hoảng,vẻ mặt sợ hãi nhanh chóng quỳ rạp trên mặt đất.

Cùng lúc đó,mấy người lính canh giữ ở phía ngoài nghe thấy tiếng vang

cho là Lưu phó tướng có việc liền cầm đao vọt nhanh vào.

“Bổn tướng có gọi các ngươi tiến vào sao?” Lưu phó tướng thấy thế giận

dữ quát mắng: “Một đám phế vật không có đầu óc! Còn không mau cút ra
ngoài?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.