LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 132

“Anh đã làm thế.” Anh chửi thề tiếp.

“Lúc đó muộn rồi,” Sandy nói. “Và em mệt...”

“Anh đã nói gì?” anh hỏi với nỗi kinh hãi. “Ôi khốn kiếp, anh đã làm

gì?”

“Đây chính xác là cuộc đàm thoại chúng ta có đêm qua. Thôi bỏ đi,

được không?”

“Sandy, anh xin lỗi,” anh vừa nói vừa nhoài người về phía trước. “Cho

dù làm gì thì anh cũng đã làm em khó chịu, và anh xin lỗi.”

“Lời xin lỗi không cần thiết nhưng được chấp nhận, được rồi chứ?” cô

nói khẽ, đoạn mở ngăn kéo lấy chìa khóa ô tô ra đưa cho anh. “Đưa một
người đi cùng anh lấy xe máy về đi nhé. Đằng góc ngã tư Van Buren giao
Vine, một quán gọi là Trang trại Xương rồng. Chắc Frank đang ở trong
phòng dựng phim đấy. Nếu không thì rủ Tom hoặc Ed. Họ sẽ lái xe em trên
đường về.”

McCade cầm chìa khóa. “Cảm ơn em.”

“Đến năm giờ chiều liệu tay anh đã hết run chưa nhỉ?” cô hỏi.

“Tuyệt, thế mà anh nghĩ mình giấu khéo lắm chứ.”

Cô cười. “Nghiêm túc nào, McCade. Harcourt sẽ bay trên máy bay

riêng Cessna của ông ấy tới thẳng hẻm núi. James sẽ đi cùng ông ấy, và họ
mời em với một người quay phim đi cùng. Đó là cơ hội quay phim tuyệt
vời...”

“Em sẽ bay trong con Cessna á?” McCade kinh ngạc, và hoàn toàn có

lý do. Sandy chẳng mấy khi đi được máy bay phản lực thương mại cỡ lớn,
chứ đừng nói đến máy bay riêng nhỏ xíu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.