LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 196

McCade quay người bước đi trên lối xe chạy, nhưng đoạn anh quay

lại. “Tôi xin lỗi,” anh nói lặng lẽ, chân thành.

“Quay về California đi, McCade.” Vandenberg không mảy may xúc

động trước lời xin lỗi. “Cassandra sẽ ổn hơn khi không có cậu. Cậu không
xứng với cô ấy.”

McCade nuốt lại những từ anh muốn nói, những từ súc tích và rõ ràng

sẽ cho James biết gã có thể làm gì với chính mình. Tay luật sư chờ anh nói
chúng, chờ anh làm vậy, một nụ cười mỉm khẽ nhếch lên nơi khuôn miệng
hoàn hảo của gã. Nhưng McCade thà chết còn hơn giúp cho thằng cha đó
thỏa mãn.

Nín lặng, anh quay người bước vào bóng tối của đêm Arizona oi nồng.

o O o

McCade đang ngồi trên yên xe máy, chờ Sandy khi cô lái vào bãi đỗ

xe.

Anh đứng dậy khi cô rời khỏi ghế lái và chằm chằm nhìn anh nghiêm

nghị.

Im lặng bao trùm, và McCade liếm môi bồn chồn. Chết tiệt, nàng điên

tiết với mình. Biết nói gì đây?

“Anh xin lỗi.”

Cô cười, nhưng nó giống tiếng nức nở hơn. “Và thế sẽ giúp mọi việc

tốt hơn ư?”

“Anh không biết nói gì nữa,” McCade lặng lẽ bảo. “Anh không thể

bảo em rằng anh sẽ không làm lại y hệt như thế. Gã ta đáng bị...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.