LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 199

Florida. Em đúng từ đầu đấy,” anh nói dối. “Anh thật sự muốn việc đó. Và
chắc chắn đã đến lúc anh nên đi tiếp rồi.”

Sandy chằm chằm nhìn anh trong yên lặng, McCade cảm thấy tồi tệ vì

biết nỗi đau mà những lời của anh đã gây ra. Nhưng nếu anh ở lại thì về lâu
về dài, anh còn làm tổn thương cô nhiều hơn nữa. Anh phải bám vào ý nghĩ
ấy.

Sandy gật đầu, sự chấp thuận lẳng lặng của cô khiến anh đau đớn. Cô

đã chờ anh bỏ đi. Bất chấp bao nhiêu lời yêu thương và hứa hẹn vĩnh viễn
của anh, cô vẫn không tin. Và hiện giờ anh đang bị ép buộc phải chứng
minh rằng cô đã đúng.

“Khi nào?” Sandy hỏi khẽ.

“Tốt hơn hết là đêm nay.”

McCade vào phòng ngủ, nhanh chóng cởi dạ phục ra. Anh treo nó gọn

gàng vào tủ áo của Sandy, cạnh chiếc quần và đám áo cô đã mua cho anh.
Nơi anh tới sẽ không cần dạ phục, và anh không muốn mặc đống quần áo
ấy.

Anh mặc quần bò và áo phông sạch của mình. Chiếc quần kia được

nhét trong túi cùng với mớ áo và đồ lót còn lại. Anh cố không nghĩ gì khi
đóng gói, cố không cảm thấy gì.

McCade mang túi đồ ra hành lang ngoài, lấy áo khoác khỏi tủ rồi đặt

tất cả xuống cửa trước. Hộp đựng máy quay nằm trong phòng khách, anh đi
lấy nó, kiểm tra để đảm bảo các chốt đã cài.

“Ở lại đêm nay đi, Clint.” Giọng Sandy quá khẽ, anh khó lòng hiểu

được cô nói gì. Khó, nhưng anh hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.