LỜI ANH MUỐN NÓI - Trang 45

o O o

Nhiệt độ đầu giờ tối phải đạt tới gần 380, và đám đàn ông mặc vest

nhanh chóng băng qua vỉa hè nóng rẫy để bước vào tiền sảnh mát mẻ của
khu nghỉ dưỡng được yêu thích ở Phoenix.

Trong tiền sảnh có thứ thậm chí còn lấn át vest dạ phục, đó là váy kim

sa. Hầu hết váy dạ hội của các quý bà đều được trang hoàng bởi kim sa và
hạt cườm lấp lánh, đủ các kiểu dáng.

Liếc xuống chiếc váy đơn màu của mình, Sandy bật cười. So sánh với

đa số, chiếc váy hóa ra lại đơn giản vàmộc mạc một cách tao nhã. Cô phải
thừa nhận nó ngắn quá cỡ, nhưng không thu hút sự chú ý như, xem nào,
chiếc váy bao phủ toàn lông công giả kia.

Sandy ngó thấy James Vanderberg gần lối vào căn phòng Harcourt sẽ

dùng để phát biểu. Anh mặc dạ phục trông thật ưa nhìn. Mái tóc sẫm bóng
mượt được chải hất trên khuôn mặt đẹp trai, cặp mắt anh lấp lánh háo hức
và chờ đợi, thứ cảm giác dường như sục sôi trên mọi ngóc ngách của tiền
sảnh.

Bụng Sandy cuộn lại bồn chồn khi cô cố gắng hình dung mình chuyện

trò với James. Cô có thể lo vấn đề công việc, nhưng sau khi họ trao đổi
xong về lịch trình quay phim, cô không biết phải nói gì. Cô rất kém trong
việc nói chuyện phiếm, và dứt khoát cô chẳng biết anh thích gì. Chẳng biết
gì hết.

Khi cô nhìn về hướng đó, một người đàn ông mặc dạ phục khác tới bắt

tay James. Sandy bước chậm lại. Chúa ơi, không phải là đám đàn ông trông
như những vị thần Hy Lạp ấy đều biết nhau cả chứ? Người đàn ông này
quay lưng về phía cô, nhưng lớp vải áo đắt tiền trông như thể được cắt và
may chỉ dành cho cơ thể anh ta thôi. Và cơ thể ấy thật đáng ngưỡng mộ.
Cao hơn James, người này vạm vỡ, săn chắc, với bờ vai gần rộng như là...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.