LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 262

làm vì cậu. Và vì Westcliff, không hiểu vì sao anh ấy vẫn không thể từ bỏ
một kẻ vô phương cứu vãn như anh ta.” Cô đảo mắt mất kiên nhẫn vì vẻ do
dự không quyết của Evie. “Vì tình yêu Chúa, đi và tắm rửa đi. Và làm gì đó
với mái tóc cậu. Cậu không cần phải lo lắng cho St. Vincent. Mình sẽ tử tế
với anh ta như là mình đang chăm sóc cho chồng mình vậy.”

“Cám ơn cậu,” Evie thì thầm, cảm thấy những giọt lệ đang châm chích mắt
nàng một lần nữa.

“Ôi, Evie...” Gương mặt Lillian dịu đi với một vẻ mặt cảm thông mà Evie
chưa bao giờ thấy ở cô trước đây. Cô vươn tay ra ôm Evie, và nói giữa
những lọn tóc rối của nàng. “Anh ta sẽ không chết đâu, cậu biết không. Chỉ
có những con người tốt bụng, thánh thiện mới phải chết yểu mà thôi.” Cô
cười rung lên không thành tiếng. “Trong khi những tên khốn ích kỷ như St.
Vincent thì sống để hành hạ người ta hàng thập kỷ.


Với sự giúp đỡ của một cô hầu gái, Evie tắm và thay một bộ váy rộng mà
không cần đến áo cóc-xê. Nàng thắt mái tóc ẩm đã được gội sạch thành một
cái bím dài rũ xuống lưng, và xỏ chân vào một đôi dép đan len. Đánh bạo đi
trở lại phòng bệnh của Sebastian, nàng thấy rằng Lillian đã thu dọn lại căn
phòng và kéo màn cửa mở ra. Một tấm vải được cột quanh eo cô như một
tấm tạp dề, nó bị dây lốm đốm những vệt bẩn dài, cũng như vạt trên váy áo
của cô.

“Mình đã buột anh ta uống một chút nước canh,” Lillian giải thích. “Mình
đã quãng thời gian quỷ sứ để giúp anh ta nuốt xuống—anh ta không hẳn có
thể được gọi là tỉnh táo—nhưng mình cứ khăng khăng cho đến khi mình đã
đổ một phần tư cốc nước xuống cổ họng anh ta. Mình nghĩ anh ta chịu
nhượng bộ vì hy vọng mình là một cơn ác mộng sẽ biến đi một khi anh ta
chiều lòng mình.”

Evie đã không thể thuyết phục Sebastian uống bất cứ thứ gì kể từ buổi sáng
trước đó. “Cậu thật là tuyệt vời—“

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.