LỜI CẦU HÔN MÙA ĐÔNG (DEVIL IN WINTER) - Trang 47


“Được,” St. Vincent nói trong khi quan sát xung quanh. Cửa hàng chất đầy
giày da ngựa, phương tiện trên các cỗ xe, và dụng cụ làm vườn. Ánh đèn
làm hắt lên những tia sáng lấp lánh trên những sợi râu vàng ở mặt anh.
“Như ông có thể thấy, cô...” Anh ngừng lại như thể cân nhắc phải đề cập
đến Evie như thế nào. “...cô dâu của ta...và ta đã quá mệt mỏi rồi. Hai ta đã
đi từ Luân Đôn với tốc độ gấp rút mệt lử, và vì vậy ta muốn nghi lễ tiến
hành nhanh chóng.”

“Từ Luân Đôn?” người thợ rèn hỏi thăm với vẻ thích thú rõ ràng, mỉm cười
rạng rỡ với Evie. “Tại sao cô lại đến Gretna, cô gái? Cha mẹ cô đã cho phép
cô kết hôn chưa?”

Evie mỉm cười một cách mệt mỏi. “Tôi e là nó kh-không hoàn toàn đơn
giản như vậy, thưa ông.”

“Việc này hiếm khi đơn giản,” Macphee đồng ý, gật đầu vẻ khôn ngoan.
“Nhưng ta phải báo trước cho cô, cô gái...nếu cô sắp sửa kết hôn vội
vàng...lời thề hôn nhân theo kiểu Scot là một kết nối không thể thay đổi
được và không bao giờ có thể bị phá vỡ. Hãy chắc chắn tình yêu cô là chân
chính, và rồi—“

Ngắt ngang câu nói có vẻ là lời khuyên dông dài của bậc làm cha, St.
Vincent nói rành rọt, “Đây không phải là một kết hợp tình yêu mà là một
hôn nhân vì lợi ích. Và giữa hai ta chẳng có đủ sự ấm áp để thắp sáng dù chỉ
một cây nến mừng sinh nhật. Cứ hành lễ đi, nếu ông vui lòng. Chẳng có ai
trong hai người chúng tôi có được một giấc ngủ đàng hoàng từ hai ngày
nay.”

Sự im lặng trùm lên buổi lễ, với Macphee và hai cô con gái có vẻ bị sốc vì
lời tuyên bố đột ngột đó. Rồi đôi lông mày nặng nề của người thợ rèn rũ
xuống mắt ông trong một vẻ nhăn nhó. “Tôi khôn thích ngài,” ông ta tuyên
bố.

St. Vincent quan sát ông ta với vẻ điên tiết. “Cả cô dâu tương lai của ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.