LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 203

O’Donnell hiểu được phần nào lý do đưa cuộc hôn nhân đến chỗ tan vỡ

và anh cảm thấy xúc động.

Người hầu bàn đến bên anh :
- Xin lỗi, sắp đến giờ đóng cửa. Quý ông có muốn gọi thêm thứ gì không

ạ ?

Ngạc nhiên, O’Donnell xem đồng hồ. Đã gần một giờ sáng. Họ đã ở bên

nhau ba tiếng rưỡi đồng hồ, thế mà chỉ như thoáng qua thôi. Anh nhìn
Denise. Nàng lắc đầu.

Anh nói với người hầu bàn :
- Không, cám ơn rồi trả tiền theo hóa đơn mà anh ta đưa ra.
Hai người uống cạn ly và chuẩn bị ra về. Người hầu bàn vui vẻ nói :

"Kính chào" - khoản puộc-boa quá hậu hĩ. O’Donnell cảm thấy sảng khoái.

Ra tới gian ngoài, anh đứng lại chờ Denise trong khi người phục vụ tiến

vào bãi đậu để lấy xe. Nàng bước ra bám lấy tay anh.

- Phải đi sớm quá. Em tiếc chúng ta không được uống ly rượu cuối cùng

với nhau.

Anh do dự một lát rồi khẽ ướm thử :
-Nếu em muốn, ta có thể ghé lại chỗ anh. Anh có cả một tủ rượu đầy ắp

sẵn sàng phục vụ.

Trong khoảnh khắc, anh sợ rằng mình vừa nói ra những lời thiếu khôn

ngoan. Anh nhận ra đó là hành động bất ngờ, thiếu suy xét và cảm thấy
ngạc nhiên xen lẫn áy náy. Nhưng tâm trạng ấy vụt biến mất. Nàng trả lời
đơn giản :

- Tại sao chúng ta không làm như thế.
Chiếc xe Buick đã chờ sẵn bên ngoài. Các cánh cửa mở rộng và máy

đang nổ đều. Anh lái xe cẩn thận và chậm hơn thường lệ vì biết mình đã
uống khá nhiều rượu. Trời đêm oi ả nên kính che cửa sổ đều được quay
xuống. Từ chỗ ngồi bên cạnh ở băng ghế trước lại thoảng qua anh làn
hương êm đềm. Tới khu tập thể anh đậu xe trên đường và hai người vào
thang máy.

Pha rượu xong, anh bước đến trao ly rượu ngọt cho Denise. Nàng đứng

bên cửa sổ của phòng khách nhìn xuống những ánh đèn của thành phố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.