LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 204

Burlington. Dòng sông chảy qua thành phố cắt một vết hằn sâu đen tối giữa
hai bờ.

Đứng bên nàng anh nói khẽ:
- Đã lâu anh không pha rượu ngọt, hy vọng không bị ngọt quá.
Nàng nhắp rượu rồi nói nhỏ nhẹ, giọng hơi khàn :
- Như tất cả một thứ nơi con người anh, Kent ạ, ly rượu này thật tuyệt

vời.

Mắt họ gặp nhau. Anh đưa tay cất ly rượu khỏi tay nàng. Khi anh đặt

chiếc ly xuống, nàng đến với anh nhẹ nhàng, êm ái. Hai người hôn nhau,
vòng tay anh xiết chặt thân người nàng.

Bỗng dưng xoáy động và khẩn thiết chuông điện thoại réo vang trong

gian phòng ở phía sau. Không thể nào làm ngơ được.

Denise nhẹ nhàng buông lơi.
- Anh yêu, nên vào nghe đi thôi - nàng hôn nhẹ lên trán anh.
Bước qua gian phòng, anh thấy nàng cầm lại ví tiền, khăn quàng vai và

găng tay. Hẳn là buổi tối bên nhau đã hết. Gần như bực tức, anh nhấc máy
điện thoại trả lời cộc lốc ròi lắng nghe. Cơn giận tan biến ngay. Người gọi
là anh sinh viên thực tập trực đêm ở bênh viện. Một bệnh nhân của
O’Donnell có những biến chứng xem ra rất nguy kịch.

- Anh hỏi nhanh mấy câu rồi nói:
- Được rồi tôi đến ngay. Trong khi chờ đợi hãy gọi sang ngân hàng máu

và chuẩn bị truyền máu .

Anh gác máy và gọi người gác đêm đón tắc xi cho Denise.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.