LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 239

Trong màn sương mù ngột ngạt phủ lấp con người, Elizabeth chỉ còn

nghĩ được một điều : “Con ta - ra đời sớm quá! Chết mất, Chúa ơi, đừng để
cháu bé chết ! Xin đừng để xẩy ra một lần nữa!”

Tại khoa Phụ sản, bác sĩ Dornberger đã rửa tay, mặc áo sẵn sàng. Từ

phòng rửa tay bước vào hành lang náo nhiệt ngăn cách các khu vực chuẩn
bị với dãy phòng sinh, ông đưa mắt nhìn quanh quất. Trông thấy bác sĩ qua
ô cửa kính phòng làm việc của mình, bà Yes - y tá trưởng - cầm tấm bìa kẹp
giấy tờ đứng lên bước về phía ông.

- Thưa bác sĩ Dornberger, đây là kết quả xét nghiệm cảm ứng máu vừa

nhận được - Bà chìa tấm bìa ra cho ông đọc mà không cần chạm tay vào.

- Sát nút ! - Giọng càu nhàu hiếm có ở nơi ông. Đọc lướt qua trang giấy

ở trên cùng, ông nói : - Cảm ứng âm tính hả? Tốt, không có vấn đề gì. Sẵn
sàng tất cả rồi phải không ?

- Vâng, thưa bác sĩ - Bà Yes mỉm cười. Bà là người phụ nữ giỏi chịu

đựng. Bà cảm thấy rằng mọi người đàn ông, kể cả chồng bà, thỉnh thoảng
cũng có quyền cáu kỉnh.

- Lồng ấp có chưa ?
- Dạ có đây rồi ạ.
Dornberger đưa mắt nhìn quanh và thấy một cô y tá giữ cánh cửa ngoài

mở rộng cho một nữ hộ lý đẩy chiếc lồng ấp Isabelle lăn bánh vào trong.
Một tay giữ sợi dây chuyền cho khỏi chạm đất, nữ hộ lý nhìn bà Yes như
muốn hỏi.

- Xin đưa vào phòng số 2.
Nữ hộ lý gật đầu rồi đẩy lồng ấp qua khung cửa thứ hai ở ngay trước

mặt. Cánh cửa lò xo bật khép lại rồi, từ phòng điều dưỡng một cô thư ký
bước ra tiến về phía ho.

- Xin lỗi Mrs. Yes.
- Sao?
- Phòng cấp cứu vừa gọi vào. Cô gái quay sang bác sĩ Dornberger : -

Thưa bác sĩ, bệnh nhân của ông đến rồi, đang đợi chuyển lên đây. Tin cho
biết cô ta đã chuyển dạ kíp giờ sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.