LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 245

Dornberger lấy diêm châm thuốc rồi nói :

- Đứa bé cân nặng 3 pound 8 ounce (

[29]

). Có lẽ anh sẽ hiểu rõ hơn nếu

biết rằng dưới 5 pound 8 ounce (

[30]

) được kể là đẻ non.

- Tôi hiểu.
- Lẽ dĩ nhiên chúng tôi cho cháu vào lồng ấp và làm hết sức mình để cứu

cháu.

John nhìn thẳng vào vị bác sĩ phụ sản :
- Nghĩa là có hy vọng.
Bao giờ cũng có hy vọng con ạ. - Dornberger nhỏ nhẹ - Khi không có

nhiều điều kiện, tôi cho rằng luôn luôn có hy vọng.

Im lặng. Lát sau, John lên tiếng hỏi :
- Tôi có thể vào thăm vợ tôi bây giờ được không ?
- Được. Tôi sẽ đi với anh qua trạm điều dưỡng.
Khi bước ra, John thấy người đàn ông cao gầy lom lom nhìn anh bằng

ánh mắt đầy thắc mắc.

*

Vivian không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chỉ biết có một cô y tá vào

phòng bảo nàng phải sang khoa X-quang ngay lập tức. Với sự giúp đỡ của
một cô y sinh khác, nàng được đặt lên băng ca và lúc này đang được đẩy đi
trên những dãy hành lang mà mới ít ngày trước đây nàng còn lăng xăng lui
tới. Chuyến đi này như trong giấc mơ, góp phần làm hoàn tất tính cách hư
ảo của tất cả mọi sự việc đã xảy ra cho đến lúc này. Trong một giây phút
nào đó, Vivian cảm thấy không còn mảy may sợ hãi, cơ hồ mọi sự sắp xẩy
đến dẫu là gì đi nữa, rốt cuộc cũng không quan trọng bởi lẽ không thể tránh
khỏi và không thể thay đổi được. Nàng tự hỏi liệu tâm trạng này có phải là
một hình thức suy sụp tinh thần, mất hết mọi niềm hy vọng hay chăng.
Nàng biết nội ngày hôm nay sẽ cớ lời phán quyết mà nàng nơm nớp sợ sệt,
lời phán quyết sẽ biến nàng thành kẻ tàn tật, tước mất của nàng sự tự do đi
lại tung tăng, và chỉ bằng một nhát chém nhanh, gọn mà cắt đứt khỏi cuộc
đời nàng biết bao điều mà cho đến nay nàng vẫn coi là tất phải thế. Ý nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.