LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 264

- Cốc tai Martini (

[31]

) đã pha sẵn- Denise nhìn O’Donnell dò ý. Nếu anh

muốn thứ khác em sẽ gọi.

- Martini ngon lắm rồi.
Denise rót rượu rồi trao ly cho anh. Nàng đang mỉm cười, ánh mắt nồng

nàn. Bờ môi buông tiếng nói dịu dàng :

- “Ủy ban một người” xin chào mừng khách đến New York.
O’Donnell nhấp Martini. Rượu nhạt và kém vị nồng.
Anh nói khẽ :
- “Xin gửi lời cám ơn ủy ban”.
Mắt họ thoáng gặp nhau. Bám cánh tay anh, nàng bước về phía cuối dãy

thềm có lan can xen kẽ cột xây.

- Denise à, bố em thế nào?
- Bố khỏe, cảm ơn anh. Đào hào đắp lũy bảo thủ ghê gớm lắm, tất nhiên

rồi, nhưng rất khỏe. Có lúc em nghĩ rằng không chừng ông cụ còn sống lâu
hơn chúng ta nữa đó - Nàng nói thêm :

- Em thương bố lắm.
Hai người đã dừng chân, đứng nhìn xuống. Hoàng hôn đang dần buông,

hoàng hôn êm đềm ấm áp của ngày cuối mùa hè. Ánh đèn thành New York
đang bật sáng dần. Từ các đường phố bên dưới vẳng lên tiếng xe cộ ồn ào
đều đặn, thỉnh thoảng nổi lên tiếng xe buýt diesel rền rĩ và tiếng còi ôtô sốt
ruột inh ỏi. Chênh chếch bên kia là công viên Trung tâm, đường viền đang
nhòe dần vào bóng tối, rải rác những ngọn đèn đánh dấu những lối đi ngang
dọc bên trong. Xa hơn nữa những đường phố ở phía tây mờ dần và mất hút
vào dòng sông Hudson. Trên sông, những đốm sáng nhỏ li ti cửa tàu thuyền
di chuyển là gạch nối bóng tối với bờ New Jersey le lói ở xa xa. O’Donnell
nhìn thấy được cầu George Washington ở mạn trên thành phố, những đốm
đèn pha của nó kết thành một chuỗi hạt sáng ngời. Dưới kia, đèn xe hơi xen
kẽ nhau nhiều tuyến tuôn đổ qua cầu đi ra khỏi thành phố. O’Donnell nghĩ
thầm: người ta đương về nhà. Một cơn gió nhẹ nồng nàn khẽ lay động
chung quanh hai người. Anh thấy nàng kề sát bên mình. Tiếng nàng nhỏ
nhẹ - Đẹp quá phải không anh ? tuy bên dưới ánh đèn có những điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.