LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 295

Nhưng trong mọi ca bệnh, ông luôn luôn đấu tranh cho sự sống của họ,

có những lần rất cam go, và không bao giờ đầu hàng trước giây phút cuối
cùng. Trong mọi dịp - dù thành công hay thất bại - ông đều có thể thành
thật tự nhủ rằng mình đã xử sự với hết lương tâm trách nhiệm, đã đặt ra
những tiêu chuẩn cao, đã trổ hết tay nghề, và không phó mặc điều gì cho sự
may rủi. Ông biết có những y sĩ không làm được như thế. Nhưng cứ như
ông biết và tin chắc, chưa có bệnh nhân nào chết vì sự chểnh mảng hoặc
thiếu sót của ông.

Cho đến lúc này.
Lúc này, gần đến ngày chính mình cũng phải giải nghệ, xem ra ông sắp

phải chia sẻ hậu quả đắng cay, bi thảm do sự kém cỏi của người khác - mà
tệ hơn nữa, người ấy lại là bạn của mình.

- Joe - ông nói - có điều này tôi muốn nói cho anh biết.
Pearson đã ngồi xuống một chiếc ghế đẩu, mặt tái nhợt, ánh mắt mông

lung. Nghe nói, ông từ từ nhìn lên.

- Đứa bé này đẻ non, Joe ạ, nhưng nó rất bình thường, và chúng ta có

thừa khả năng để truyền thay máu ngay sau khi nó lọt lòng mẹ.- Dornberger
ngừng lại, và khi ông nói tiếp, giọng nói lộ ra bao nhiêu cảm xúc hỗn loạn :
- Joe, chúng ta làm bạn với nhau đã lâu, có lúc tôi bao che cho ông và giúp
ông trong những cuộc xung đột. Nhưng lần này nếu đứa bé chết, cầu chúa
thương xót tôi... tôi sẽ lôi ông ra trước hội đồng y khoa và chẻ xác ông ra
làm hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.