LỜI CHẨN ĐOÁN CUỐI CÙNG - Trang 353

- À, phải rồi, em là Loburton - Bà dò sổ ghi rồi đánh đấu bằng bút chì -

Em sẽ được chuyển sang bệnh viện West Burlington. .

Vivian hỏi :
- Chừng nào thì bắt đầu ạ ?
Từ trưa nay, nàng đã nghe nói đến việc sơ tán sắp xẩy ra cũng như lý do

của nó.

- Các xe cứu thương làm việc không xuể - Bà giám thị đáp - Có lẽ phải

mấy tiếng đồng hồ nữa, khoảng chín giờ tối nay. Y tá của em sẽ đến giúp
em thu xếp đồ đặc, nhưng phải chờ hơi lâu đấy.

- Cảm ơn, Vivian nói.
Tâm trí trở lại với cuốn sổ ghi, bà giám thị gật đầu rồi bước ra.
Đã đến lúc gọi Mike rồi đó, nàng nghĩ thầm. Năm ngày tạm xa nhau kể

cả phải đến mai mới là hết, nhưng hai người đều không ngờ trước sự thể
này. Vả lại, nàng đã đi đến chỗ ân hận vì đã bày đặt việc tạm xa nhau, lúc
này nàng thấy đó là ý nghĩ ngu xuẩn không cần thiết, và lòng thầm ước ao
giá nó đừng đến với nàng.

Bàn tay nàng đưa sang máy điện thoại bên cạnh giường và lần này không

có một chút do dự nào. Nghe tiếng hiệu thính viên trả lời, Vivian nói :

-Xin cho tôi nói chuyện với bác sĩ Michael Seddons. .. .
- Cô đợi cho một lát.
Nhiều phút sau hiệu thính viên mới trở lại với đường dây :
- Bác sĩ Seddons hiện đang theo xe cứu thương chuyển bệnh nhân.

Chúng tôi cỏ thể gọi người khác giúp cô được không ?

Vivian ngập ngừng :
- À, không hẳn.
- Hiện giờ chúng tôi chỉ có thể nhắn những điều liên quan đến y khoa.

Cô chịu khó gọi lại sau vậy nhá.

Có tiếng “cách” và rồi đường dây im bặt. Vivian chậm rãi trả ống nghe

về chỗ cũ.

Ngoài hành lang vọng vào tiếng ồn ào và giọng người ơi ới. Nàng cảm

thấy một dòng điện đang chạy ngầm. Có tiếng người ra lệnh dõng dặc,
tiếng loảng xoảng của một vật gì đó rơi xuống đất và tiếng ai cười vang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.