chứng của bệnh viêm phổi mà sau này Joe Pearson đã tìm ra, nhờ mổ xét
nghiệm tử thi. Chỉ cần có một trong nhưng dữ kiện ấy là Bartlett đã thay
đổi lời chẩn đoán và bệnh nhân có nhiều cơ may sống sót hơn. O’Donnell
suy nghĩ tiếp : Đã đành Bartlett có nói rằng không thể chụp X-quang được
vì bệnh nhân yếu sức lắm rồi, nhưng nếu ông ta yếu sức như thế thử hỏi
Bartlett có nên giải phẫu không ? O’Donnell cho rằng không nên.
O’Donnell vẫn biết khi có ổ loét bị thủng, bệnh nhân phải được mổ ngay
trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ.
Sau thời gian đó thà đừng mổ nữa vì khả năng tử vong sẽ cao hơn. Lý do
là vì hai mươi bốn tiếng đồng hồ ấy là thời gian cam go nhất. Sau đó, nếu
bệnh nhân còn may mắn sống sót, các kháng thể sẽ trám dần những chỗ
thủng. Theo những hội chứng do Bartlett nêu ra, dường như bệnh nhân đã ở
sát giới hạn hai mươi bốn tiếng đồng hồ và có lẽ sẽ qua khỏi được. Nếu thế,
chỉ cần giúp cho bệnh nhân khỏe hơn, không mổ, và sau đó chẩn đoán kỹ
lưỡng hơn. Anh cũng biết trong nghề thuốc, khi sự đã rồi thì thật dễ phán
đoán. Còn khi khẩn cấp, tính mạng của bệnh nhân như chỉ mành treo
chuông, việc chẩn đoán chớp nhoáng là cả một vấn đề. Nếu buổi kiểm điểm
tử vong này diễn ra êm đềm và khách quan, ắt hẳn bác sĩ trưởng đã nêu ra
tất cả những điều suy nghĩ ấy. Có thể anh đã dẫn dắt để Gil Bartlett tự nêu
ra một vài điểm. Bartlett là con người chính trực và không sợ tự kiểm thảo.
Nếu thế, có lẽ vấn đề đã sáng tỏ cho hết thảy mọi người. Không cần phải
nặng lời hay buộc tội lẫn nhau. Chắc hẳn Bartlett đã vui lòng rút ra kinh
nghiệm mà không cảm thấy nhục nhã. Quan trọng hơn nữa là O’Donnell
đạt được mục đích đề ra, các bác sĩ học được một bài học thực tiễn về việc
chẩn đoán phân biệt các bệnh khác nhau. Lúc này đây không còn mong gì
làm được những điều ấy nữa. Nếu O’Donnell nói ra những suy nghĩ của
mình thì sẽ có vẻ như là anh đứng về phía Pearson để kết tội Bartlett và làm
cho Bartlett nản lòng. Đành phải trao đổi riêng với Bartlett thôi. Rất tiếc đã
mất đi một dịp tranh luận công khai đầy bổ ích. Tiên sư Joe Pearson !
Tiếng ồn ào im bặt. Tiếng búa gõ hiếm hoi của O’Donnell có hiệu quả
ngay tức khắc. Bartlett đã ngồi xuống, mặt vẫn đỏ bừng. Pearson chăm chú
lật các trang hồ sơ.