LỜI CỦA GIÓ - Trang 125

trả lời sao. Lòng rối bời mâu thuẩn, Duy nghe gịong Biên tha thết hơn:
- Anh đã vội vàng và ít kỷ khi đã buộc em trả lời. Duy không thích thì thôi.
Chúng ta tiếp tục học, thời gian chẳng còn bao nhiêu lâu đâu.
Phượng Duy cố bước theo Biên. Ngồi trước màn hình, cô cố tập trung nghe
anh hướng dẫn cách đánh một số văn bản, nhưng mọi thao tác của Duy
ngượng ngập thế nào ấy.
Biên bỗng nói:
- Trước khi đi anh sẽ giới thiệu em với ba anh.
Duy ngước lên thảng thốt:
- Để làm gì?
- Ông sẽ tìm việc cho em.
- Qua yêu cầu của anh à. Em không muốn thế, vì em biết anh và bác còn
nhiều buồn vui chưa... chưa
Biên ngắt lời cô:
- Nhưng nếu nhờ em mọi việc trở nên tốt đẹp hơn thì sao? Phượng Duy anh
hy vọng em sẽ là chiếc cầu nối giữa cha con anh.
Phượng Duy nói:
- Em luôn mong anh và giòng họ nội hòa thuận, nên không ngại làm cầu
nối đâu. Em nghĩ bác trai phải có nỗi khổ riêng, Nổi khổ ấy sẽ nhân lên gắp
bội nếu anh vẩn còn oán trách bác đã bỏ rơi anh và bác gái.
- Anh đã có suy nghĩ khác trước rồi nhóc ạ Nhờ em đó.
- Sao lại nhờ em?
Biên nhìn Duy và không nói gì. Ngay lúc đó Ân và Lan Khuê ào vào.
Lan Khuê nũng nịu đầy cố ý:
- Bây giờ tới phiên em học, nhỏ Duy đi chơi với Ân. Nội cho phép rồi đó.
Biên khô khan:
- Anh đang hướng dẩn Phượng Duy và không muốn bị cắt ngang. Em và
Ân đi chơi thì đúng hơn.
Khuê lừ mắt:
- Duy! có nghe chị nói không? Ân chờ em nãy giờ trong nhà, chị trả Ân lại
cho em, em phải trả anh BIên lại cho chị chứ. Cứ tìm cách giử rịt ảnh như
vậy hoài đâu có được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.