LỜI CỦA GIÓ - Trang 156

- Thế anh thuê nhà làm gì mà cứ bỏ trống suốt. Mẹ em phiền lắm đó.
- Anh không biết bác Thảo phiền. Chà ! chắc anh phải dọn đi nơi khác quá.
- Ấy chết ! ý em không phải thế.
Biên dứt khoát:
- Thôi nhé anh bận lắm, bao giờ gặp em nói tiếp.

Biên thở phào khi gác máy. Cũng may Lan Khuê làm bên công ty của ba
anh, nếu làm chung với anh, chắc suốt ngày Biên bị quấy rối quá. Càng
ngày Lan Khuê càng để lộ mục đích của mình và càng khiến Biên chán. Có
lẽ đã tới lúc anh nên rời khỏi căn gác đó. Phượng Duy không về nữa, anh
còn trong mong gì cơ chứ.

Hết giời làm việc, Biên vòng xe ngoài đường. Tới ngã tư Bùi thị Xuân, Tôn
thất Tùng, Biên cho xe chạy chậm lại và tìm... Anh hy vọng sẽ gặp một
gương mặt thân quen trong những cửa hàng vi tính mọc san sát nhau này.

Ngay lúc đó anh thấy Trung, cậu ta dừng xe trước một cửa hàng bên kia
đường và bước vào trong.

Ngừng xe lại Biên thắc thỏm nhhìn theo. Có hai cô gái tóc dài ngang vai,
dù họ xoay lưng ra ngoài, Biên vẫn nhận ra ai là Phượng Duỵ .Trong tích
tắt đó trái tim anh làm chủ mọi hành động. Anh phóng xe qua đường va
dừng lại ngay lúc Duy quay ra.
Hai người chết sững nhìn nhau. Biên không thể rời mắt khỏi gương mặt tái
xanh vì xúc động của Duỵ . Rõ ràng cô còn nghĩ tới anh thật nhiều, nếu
không đã không thế có gương mặt bàng hoàng như thế.
Trung cũng vừa thấy Biên. Chỉ hơi ngạc nhiên một chút vì không ngờ anh
xuất hiện quá sớm. Trung lấy lại vẻ ông chủ ngay . Anh vồn vả :
- A ! anh Biên ! ghé vào xem cơ ngơi của tôi.

Tiếng Trung làm cho Duy như bừng tỉnh, cô hấp tấp chạy tuốt vào bên
trong nấp sau những thùng linh kiện, tim đập như muốn vọt ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.