LỜI CỦA GIÓ - Trang 157

Cô nghe giọng BIên rồi giọng Trung. Hai người trao đổi gì đó về chuyện
kinh doanh. Không hiểu đây là sự tình cờ hay hửu ý mà Biên lại ghé chỗ
này.
Lan Khuê khoe rằng công ty của ba Biên là một công ty vi tính lớn nhất nhì
SG. Cùng ngành nghề Biên tới đây cũng là thường. Chắc chắn anh không
tìm Duy đâu.
Tú Nhi cằn nhằn:
- Mi mần răng rứa? tao dám cá Biên tìm mi đó. Ra chào người ta một tiếng.
Phượng Duy nhăn nhó:
- Cho tao xin hai chử bình yên đi mày.
- Lý do chỉ vì con nhỏ Khuê hử? tao không hiểu nổi mi rồi.
Trung bước vào:
- Anh Biên muốn gặp Duy.
- Sao Biên biết chỗ này?
- Duy ra mà hỏi anh ấy.
Phượng Duy nhìn đồng hồ :
- Tới giờ mình về với bé Búp rồi.
Trung nhỏ nhẹ :
- Chớ không phải chiều nay bác Hiệp rước nó à? Thôi, đừng chạy trốn
chính mình nữa. Cứ gặp một lần rồi có nói vĩnh biệt cũng có sao đâu. Trung
thấy anh Biên rất thật lòng.
Duy làm thinh mà trong hồn như chuyển giông chuyển bảo.
Tú Nhi hối:
- Để hắn chờ dị lắm ra đi.
Cô thở dài rồi thổn thức bước ra:
Giọng Biên nhẹ tênh:
- Mình tìm một quán cà phê nào đó gần đây. Anh muốn nói chuyện thật
nhiều với em.
Phượng Duy phân vân rồi cuối cùng gật đầu. Hai người vào một quán cà
phê ở góc đường Nguyễn thị Minh Khai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.