LỜI CỦA GIÓ - Trang 163

đầu lên vai anh mà khóc như hôm chia tay năm nào quá. Biên vẫn còn qúy
mến cô vậy thì tại sao Duy còn tiếp tục trốn tránh anh chứ? những chuyện
xẩy ra cho cô Trầm, không phải lỗi của cô .Duy sẽ thanh thản để đến vơi
Biên cơ mà.
Biên nghiêm giọng:
- Em có còn muốn là người duy nhất, đặc biệt và hết sức quan trọng đối với
anh không Duy?
Phượng Duy nuốt nghẹn xuống. Cô thổn thức:
- Lúc nào em cũng muốn thế nhưng anh thấy đó, cuộc sống của em bây giờ
không như ngày xưa. Em phải chăm sóc bé Búp, nhắm anh hiểu để thông
cảm và chia sớt với em không?
Biên nhìn vào mắt Duy:
- Anh muốn biết sự thật về bé Búp.
Phượng Duy chợt bướng bỉnh:
- Nếu sự thật đúng như lời chị Khuê nói anh nghĩ sao?
Biên từ tốn:
- Anh nghe Khuê nói như thế về em ngay khi vừa trở về nước. Anh đã rất
đau lòng, tìm em anh tìm không ra. Anh suy nghĩ rất nhiều lần và thầm nhủ
với lòng nhất định phải gặp em để tìm hiểu lý do tại sao... Nếu đó là việc
không may ngoài ý muốn, nếu em còn nghĩ tới anh, chúng ta sẽ tiếp tục như
ngày xưa.
Phượng Duy hỏi gặng:
- Thật à? anh sẽ bỏ qua tất cả sao?
Biên gật đầu. Duy diểu cợt:
- Anh đã nghĩ kỷ chưa?
Biên thành thật:
- Thật không dễ dàng gì khi nói được như thế. Anh đã đánh vật với chính
mình.
Duy ngắt ngang lời anh:
- Xung quanh anh hiện tại biết bao nhiêu con gái giàu có, xinh đẹp. Tại sao
anh lại khổ vì em. Tốt nhất anh nên quên em đi.
Biên tha thiết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.