LỜI CỦA GIÓ - Trang 164

- Nếu quên được anh đã quên rồi.

Phượng Duy chớp mắt lòng cô rộn ràng vì sự si tình của Biên. Cô còn đòi
hỏi gì ở anh nữa chứ. Nãy giờ cô thử lòng Biên hơi nhiều rồi. Đã đến lúc cô
phải thành thật với anh.
Phượng Duy dịu dàng nhìn anh, giọng cô rất nghiêm:
- Sự thật không như lời chị Khuê nói đâu. Bé Búp là do mẹ xin từ bịnh viện
về nuôi. Nó gọi em là chị Hai, gọi mẹ là mẹ. Và nếu anh thích nó sẽ gọi anh
là anh Hai.
Mặt Biên nghệch ra mất mấy giây rồi anh hỏi:
- Em muốn biết điều quan trọng anh muốn nói khi quay lại tìm em cách đây
bốn năm là gì không?
Duy lắc đầu Biên trầm giọng:
- Anh muốn nói là : Hãy đợi anh. Anh yêu em.
Siết bàn tay Duy Biên nồng nàn:
- Ngay bay giờ lòng anh vẫn chưa thay đổi. Dầu anh đã rất buồn với những
gì được nghe về em. Anh vẫn yêu em, yêu như cách đây bốn năm.

Duy mĩm cười nhưng nước mắt hoen mi .
Biên không rời tay cô .
Anh đã cố tìm lại được mối tình đầu thơ dại của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.