LỜI CỦA GIÓ - Trang 168

hơn nữa.
Cô từ tốn đáp:
- Dạ cháu rất thật lòng ạ.
- Cháu không lừa dối nó bất cứ chuyện gì chứ?
- Dạ không ạ.
Ông Liêm hơi ngã người vào lưng ghế, cái phong thế giám đốc khiến ông
như quyền uy hơn so với dáng vẻ nhỏ bé, ngơ ngác của Duy.
Ông cất giọng:
- Tôi muốn biết mối quan hệ thật sự giữa cô và cô em gái nuôi tên Búp
Phượng Duy rành rẽ:
- Bé Búp là em nuôi của cháu.
Ông Liêm khẳng định:
- Không đúng. Tôi đã được xem một số hình chụp cháu với bé Búp và thấy
hai người rất giống nhau. Bé Búp không chỉ đơn giản là em nuôi của cháu,
chắc chắn cháu và nó phải có quan hệ huyết thống.
Hai tay Duy siết chặt nhau, cô nhỏ nhẹ :
- Cháu không hiểu ý bác.
Ông Liêm nhìn xoáy vào mắt Duy:
- Có dư luận cho rằng bé Búp là con của cháu.
Mặt Duy tái xanh:
- Không phải đâu bác.
Ông Liêm khô khan:
- Vậy cháu hãy giải thích lý do tại sao trước đây đang sống chung với bà
nội và gia đình bác ruột, mẹ con cháu phải bỏ đi. Trong khi thu nhập hết
sức ít ỏi, mẹ cháu lại nhận con nuôi thì thật là lạ đấy.
Phượng Duy cứng cỏi:
- Thương người không cần có nhiều tiền mà cần có lòng nhân là đủ rồi ạ.
Ông Liêm gật gù:
- Mẹ cháu nuôi bé Búp vì lòng nhân à? Vẫn chưa đủ sức thuyết phục tôi
đâu. Nhưng không sao tôi tới đây để biết cháu thật tình tới đâu. Cháu nói là
thật tình yêu Biên, tôi không cấm đóan với tôi ai cũng có quá khứ, nhưng
cái quan trọng là họ có can đảm nhìn nhận quá khứ ấy để đi tiếp con đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.