LỜI CỦA GIÓ - Trang 8

Lan Khuê cố tập trung học tiếp bài sinh ngữ, nhưng tiếng cười của Duy như
xoáy vào đầu, câu không sao nhớ được chữ nào.
Bực tức, cô chạy ra balcon nói vọng xuống
- Làm ơn cười nhỏ một tí để người ta học bài.
Hoàng hất mặt lên :
- Học không chơi, giết mòn tuổi trẻ, xuống đây Khuê. Bọn này có chuyện
vui lắm.
Khuê bĩu môi:
- Ai thèm nghe chuyện vui của ông. Vừa rẻ tiền, vừa dơ dáy.
Dứt lời, cô hậm hực trờ vào bàn. Hoàng cay cú ré lên:
- Đồ chảnh.
Phượng Duy lắc đầu:
- Không nên nói thế. Tiểu thư nào cũng khó tính. Hoàng phải dùng từ "kiêu
kỳ" mới phù hợp với Lan Khuê.
Hoàng cười hề hề :
- Hổng ngờ Duy còn tếu hơn Hoàng nữa nha. Nhỏ Khuê mà kiêu kỳ hả?
Hổng dám đâu. Nó..
Duy gạt ngang
- không được nói xấu chị tui nghe.
Hoàng xịu mặt, khiến Ân tủm tỉm cười. Trung thì sốt ruột:
- Sao nữa? Kể tiếp đi mày.
Hoàng khoanh tay:
- Con nhỏ.. kiêu kỳ ấy làm tao hết hứng rồi, không kể nữa, dù đang tới hồi
hấp dẫn.
Ân nhún vai buông một câu:
- Đồ chảnh.
Hoàng khựng lại:
- Cái gì?
Ân thản nhiên lặp lại:
- Đồ chảnh. Là mày đó, nghe rõ chưa?
Duy và Trung phá ra cười. Đang cười, Duy phải mím môi khi nghe giọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.