LỖI ERROR 404 - Trang 90

LỖI ERROR 404

Plaaastic

www.dtv-ebook.com

Phần 3 (T152 - 159)

Tôi vẫn sợ nhất là người ta phát hiện ra mình bị điên sau vài lần gặp.

Tôi sợ cái sự hụt, cái sự hẫng, cái sự thất vọng vì mình làm người ta thất
vọng. Ở trên Internet, chuyện đó không bao giờ xảy ra. Người ta quên đằng
sau mỗi tài khoản trên mạng là một con người thật, tôi mãi mãi là những
đường link, là những số điện tử. Dù có nói thẳng luôn từ lần đầu gặp nhau
là "Em là con điên, anh đừng có dây vào con điên" thì người ta vẫn chậm
lại để nhìn. Con người nhìn vào cái bảng đề "Sơn ướt không chạm vào" thì
lại úp cả cái tay vào đấy chỉ để nói "Ơ đúng là ướt thật".

Cứ mỗi lần tôi đăng lên một bài thời trang ăn mặc đẹp, tôi sẽ đăng tiếp

một bài về việc tôi cảm thấy chán, và một cộng một lại bằng một thần
tượng internet. Tôi muốn chia sẻ những sự thật nhất, cho mọi người thấy
đời không như là mơ đâu, nhưng tôi không bao giờ ngờ được nó lại trở
thành động lực cho tôi tiến tới. Hàng ngàn bình luận, thư từ, tâm sự về việc
tôi làm cho các bạn đọc cảm thấy các bạn ấy không một mình, lại làm cho
tôi cảm thấy một mình hơn. Blog lên nhanh quá, từ những chia sẻ rất thật,
giờ lại làm cho tôi thành người nổi tiếng. Các bạn nghĩ tôi là người ngoài
hành tinh khác, các bạn không tin chuyện của tôi, các bạn thoải mái xúc
phạm tôi trên trang cá nhân vì nghĩ tôi "chắc phải quen với việc này rồi
chứ, muốn làm siêu sao phải chấp nhận". Tôi sống bê tha từ xưa đến nay
chưa một lần đàng hoàng tử tế, nhưng giờ mỗi thứ tôi làm đều được đưa ra
đong đếm xem sai trái đến đâu, vì giờ tôi bỗng dưng phải sống có trách
nhiệm với bạn đọc trẻ và cộng đồng. Tôi chẳng biết tôi cán vạch từ trang cá
nhân sang tài sản công cộng từ lúc nào, tôi hoang mang mất cả hai năm, ví
von thì buồn cười nhưng cảm giác y hệt như đi chơi một đêm xong về chửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.