LỜI HỒI ĐÁP 1994 - Trang 230

#13

QUY TẮC MỘT VẠN GIỜ ĐỒNG HỒ

Mùa hè năm 1995, phường Changchun, quận Seodaemun, thành phố

Seoul.

Na Jung vội vã chạy vào bàn học. Bàn tay cô vội vã mở ngăn kéo, mấy

cái hộp đầy ắp, lục tung cả đống sách vở. Ba trăm ngàn won không phải là
số tiền nhỏ. Đó là số tiền dành cho buổi tiệc cuối kỳ của câu lạc bộ. Thế mà
Na Jung nghĩ mãi cũng không nhớ ra mình để ở đâu. Yoon Jin cũng theo
vào phòng tìm giúp Na Jung.

“Này, hay cậu vay tạm mẹ đi. Không thì gia này cậu kiếm đâu ra những

ba trăm ngàn won?”

Không được. Hai vai Na Jung buông thõng. Giờ này mà nhờ mẹ thì có

khi phải ngồi giải thích cặn kẽ từng li từng tí, khéo lại mất cả ngày chứ
chẳng chơi. Na Jung đang hoang mang không biết phải làm sao thì chợt
mắt Yoon Jin sáng rực.

“À! Anh vừa đến chơi đấy. Vay anh Rác là chuẩn nhất rồi. Anh ấy chẳng

có tí khái niệm về tiền bạc đâu, cậu vay xong không trả khéo cũng không
nhớ ấy chứ.”

Yoon Jin ủn lưng Na Jung ra cửa. Nhờ có diệu kế của Yoon Jin mà đến

giờ Na Jung mới chịu toét miệng cười.

Trong căn bếp lấp lánh ánh nắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.