LỜI HỒI ĐÁP 1994 - Trang 78

Na Jung đứng lên, cố làm bộ tươi tỉnh đi chuẩn bị cơm cho hai bạn. Hôm

nay hai người đi từ sớm để xếp hàng vào Rock Café nhưng lại về rõ sớm.
Bing-Grae thắc mắc hỏi:

“Hôm nay họ có cho vào không?”

“Ôi dào ôi, hóa ra mọi khi toàn bị chúng nó đuổi khéo.”

Mọi khi các cậu vẫn ngây thơ tưởng rằng quán hết chỗ y như lời nhân

viên nói. Cho đến khi tận mắt Hae Tae trông thấy anh chàng bảnh chọe
cùng khoa với mình khệnh khạng đi vào quán lúc tám giờ rưỡi tối. Tất cả là
do phong cách thời trang đi sau xu hướng cỡ năm mươi năm của Sam Chun
Po. Hae Tae ngồi trên bàn ăn, mặt mũi cau có vì bị lừa suốt thời gian qua.
Na Jung đặt bát cơm xuống trước mặt Hae Tae, chen ngang câu chuyện:

“À đúng rồi! Cậu đã gọi điện cho mẹ chưa? Ở nhà có làm sao không?”

Hae Tae ngơ ngác ngẩng lên nhìn, không hiểu Na Jung đang nói đến

chuyện gì. Na Jung nghiêng đầu:

“Hôm nay thấy thời sự đưa tin có vụ nổ ga ở Sooncheon to lắm. Nên

mình nhắn tin ngay cho cậu rồi còn gì...”

Mặt mũi Hae Tae đông cứng, cậu đứng phắt dậy lao ra khỏi bếp.

Hae Tae vội vã bấm số trên chiếc điện thoại không dây. Tiếng chuông

đang kết nối cuộc gọi vang lên. Hae Tae sốt ruột cắn môi, đi đi lại lại trong
phòng. Không ai nghe máy. Cậu liên tục bấm đi bấm lại số nhà mình trên
điện thoại. Cuối cùng, giọng mẹ cậu cũng vang lên ở đầu dây bên kia.

“Mẹ làm cái gì mà mãi không nghe máy thế? Tí nữa là con phát điên rồi

đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.