LỜI HỒI ĐÁP 1997 - Trang 296

cách giữa hai người. Có lẽ Sam Chun Po cần phải có một đối sách cụ thể để
có thể yên tâm hơn, à không, có thể tin tưởng chắc chắn hơn vào mối quan
hệ này, Sam Chun Po mở đôi mắt đang nhắm hờ.

“Thứ bảy tuần này, em có nhớ không đấy?”

Gương mặt Yoon Jin đầy thắc mắc. Sam Chun Po lập tức nhăn nhó:

“Anh nói rồi còn gì. Hôm đó có buổi họp lớp, đi cùng anh đấy nhé.”

“Này này, em đã nói bao nhiêu lần là em không đi rồi còn gì. Có đi rồi

lại toàn nói những chuyện vớ vẩn, hát hò thâu đêm suốt sáng, em bị bệnh
sợ phòng karaoke mà, anh không biết à? Không đi không đi.”

“Thì không đi hát nữa là được chứ gì. Các anh chị khóa trên ai cũng bắt

phải đưa bạn gái đi rồi.”

“Ô hay, thế anh coi trọng khóa trên hơn hay bạn gái anh hơn?”

Yoon Jin cáu tiết quát to. Nhờ có mỗi một việc đơn giản thế thôi cũng

không đồng ý, Sam Chun Po còn cáu kỉnh hơn. Hết cãi cọ lại giận dỗi. Rốt
cục hai người chẳng có được một phút giây vui vẻ nào bên nhau. Đúng là
tính cách trái ngược thì khó có thể dung hòa.

“Tóm lại em ghét nhất là đi đến những chỗ như thế. Anh định đi thì tìm

cô khác mà đưa đi cùng.”

Lời kết luận của Yoon Jin như mũi dao xoáy sâu vào nỗi thất vọng đang

mưng mủ trong trái tim Sam Chun Po. Nỗi đau cứ liên tục nhói lên, lan
rộng ra nhức nhối. Sam Chun Po hờn dỗi, dịch mông ngồi xa hẳn ra khỏi
Yoon Jin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.