LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 108

Cố Trường Chí yên tĩnh trong một cái chớp mắt, rồi sau đó nhìn về phía

cô. Đây ánh mắt này là người đã trải qua những năm tháng mài giũa cùng
thử thách, lợi hại, độc đáo, thấy rõ lòng người.

Một ánh mắt liền có thể uy hiếp đến rất nhiều người. Mà cô gái đối diện

trước mặt này, không, ở trước mặt ông thì đây vẫn là chỉ là một cô gái, nhìn
không ra nói dối cùng có lệ. Ánh mắt của cô cùng lời nói của cô giống
nhau, dễ dàng làm cho người ta tin tưởng.

Ông suy nghĩ rồi mở miệng, giọng nói vừa mới trả qua sự tức giận dĩ

nhiên có chút khàn khàn, rốt cuộc ông cũng đã già đi rồi, "Cô gái, đây là
quyết định của cháu?"

Nghiêm Chân gật gật đầu.

Cố Trường Chí lại nhìn cô vài giây, rồi sau đó nhìn nhìn Cố Hoài Việt,

cuối cùng hơi thở dài một hơi, "Được rồi."

Nói xong ông xoay người đi lên trên lầu, còn chưa đi vài bước, lại quay

đầu lại, "Nếu đã quyết định thì cũng nhanh chuẩn bị một chút đi."

Nghiêm Chân rốt cục thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Đi ra cổng chính Cố gia, đã là mười giờ. Cô bỗng nhiên nhớ tới cái gì,

nhìn xung quanh một vòng rồi khẽ hỏi, "Như thế nào không thấy Gia
Minh?"

Cố Hoài Việt ở phía sau, ngừng trong chốc lát rồi mới đáp, "Anh đưa nó

sang nhà bà ngoại rồi."

Sự tươi cười trên mặt cô hơi hơi có chút cứng ngắc, nhưng sự lo lắng trôi

qua rất nhanh, cô vội nói, "Anh đưa em về nhà đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.