LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 110

LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM

LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM

Scotland Chiết Nhĩ Miêu

Scotland Chiết Nhĩ Miêu

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 12

Chương 12

Tối hôm qua về nhà, Nghiêm Chân rút cuộc đã có thể ngủ được. Tuy rằng

cũng không sâu nhưng so với việc thức trắng đêm thì cũng còn tốt hơn.
Sáng sớm đã được bà nội kêu dậy đi làm.

Bà nội cười cô, "Đã lớn như vậy rồi mà sao cứ thấy luôn ngủ lười thế hả

cháu. Nhanh đứng lên, nhìn xem trong phòng khách có ai tới kìa."

Người có thể làm cho bà nội vui như vậy mà còn đến tận nhà như thế này

thì đúng là không nhiều lắm, chẳng lẽ là anh em từ thôn lên thành phố C
này sao? Nghiêm Chân mơ mơ màng màng, sửa sang lại áo ngủ, một bên
buộc tóc, một bên vừa đi ra ngoài.

Vừa bước ra khỏi cửa phòng ngủ cô đã ngây ngẩn cả người.

Chỉ thấy Cố Hoài Việt một thân quâ tang đang ngồi nghiêm chỉnh ở trên

ghế sofa, bên cạnh trái phải còn có vài hộp quà đang được mở ra. Thấy mặt
mũi ngơ ngác của cô cũng chỉ bình tĩnh nhìn rồi gật gật đầu.

Vẫn là bà nội gọi khiến cô hoàn hồn lại, "Xem đứa cháu gái ngốc này,

vừa nhìn thấy người mà đã ngẩn ngơ cả người như vậy rồi. Cháu nhanh đi
đánh răng rửa mặt đi."

Cố Hoài Việt nghe vậy liền nói, "Không sao đâu bà."

Nghiêm Chân đỏ mặt đi vào, trong đầu vẫn tính toán còn sớm như vậy

mà như thế nào đã thấy người ày ở trong nhà cô rồi. Rửa mặt qua loa một
chút, cô cuống quít đi ra ngoài. Bà nội đang ở phòng bếp nấu cháo, xem ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.