LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 141

Nghiêm Chân xoay người, còn thật sự đánh giá đứa trẻ mà đã vài ngày cô

không gặp này, cuối cùng cười khẽ một tiếng. Thật sự là một tiểu tử thông
minh, không nghĩ theo cô giáo vào văn phòng, nhân tiện lại để cho cô đưa
đi ra ngoài, hiện tại không có người lại sẽ phản chiến đây.

Cô cúi người, thay cậu bé chỉnh chỉnh lại mũ, lại thay cậu bé sửa lại quần

áo.

"Vì sao đánh nhau?" Cô làm bộ nghiêm túc hỏi, nhưng là trong mắt nhu

hòa đã hiện rõ cảm xúc chân thật của cô, không lừa được người. Không
quan tâm tiểu gia hỏa này làm bao nhiêu chuyện ầm ĩ, cô đối với cậu bé này
không thể nào tức giận.

Cố bạn học bĩu môi, "Đây là chuyện của đàn ông con trai chúng em!"

Nghiêm Chân rất muốn cười, "Mà sao lại gây sự với Lâm Tử nữa rồi?

Bạn ấy với em có thù oán sao?"

Nói tới chuyện này, bạn học Cố Gia Minh bắt đầu lại nổi giận, cái mũi hừ

một tiếng, nếu có râu phỏng chừng sẽ vểnh cao lên, "Ai bảo bạn ấy phá hư
súng của em. Đó là quà mà ba mua tặng em !"

"Súng, sung gì? Em như thế nào mà lại mang món đồ chơi tới trường học

rồi?"

Cố Gia Minh đem túi sách nhỏ đeo trên lưng để xuống, kéo khóa ra, lập

tức rất nhiều thứ vỡ vụn rơi ra. Sách không có một quyển, nhưng lại rất
nhiều đồ chơi, Nghiêm Chân nhìn vào mà muốn nhức đầu.

Nhặt lên xem từng thứ từng thứ một, có mũ che mìn, đủ các loại súng

nhỏ bé, còn có một la bàn nhỏ, xem ra hẳn là các món đồ chơi của con nít.
Cô cảm thấy xem thế là đủ rồi, cầm lấy một quyển sách nhỏ rồi hỏi,"Đây là
cái gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.