LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 179

Khương Tùng Niên ở phía trước cười cười, "Nhịn một chút nữa thôi, sẽ

lập tức đi tới nơi của ba cháu, chú đầu bếp sẽ làm món ngon cho cháu ăn."

Nghiêm Chân hỏi, "Còn xa không ạ?"

"Không xa." Nói xong xe lại một đường mà đi tới, thẳng tắp tới khu vực

935 đang vững vàng nằm ở nơi đó.

Nghiêm Chân nắm tay Gia Minh xuống xe, đánh giá sơ qua một chút, nơi

này cùng với nơi diễn tập ở thảo nguyên kia cũng không khác nhau nhiều
lắm, thậm chí theo bọn họ còn là giống nhau nữa bởi vì giờ phút này ở đây
cũng đang ăn liên hoan. Nhưng cũng không phải giống như bên kia, vì ở
đây trên khuôn mặt từng người lính đều lộ ra vẻ tươi cười.

"Hai người hiện tại ở chỗ này đợi một chút, tôi đi tìm tham mưu trưởng."

Khương Tùng Niên nói xong rồi nhìn xung quanh sau đó nở nụ cười, "Nhắc
tào tháo là tào tháo tới liền, hai người xem."

Nghiêm Chân nhìn theo phương hướng mà vị thiếu tá kia chỉ, chỉ thấy vài

người đứng dưới một cây đại thụ, tư thái cao ngất, cho dù hỉnh ảnh lúc ẩn
lúc hiện mờ mịt nhưng cô vẫn nhìn rất rõ ràng. Khương Tùng Niên chậm rãi
đi qua bên đó mà chân của cô giống như bị đóng đinh ngay tại đó, vẫn
không nhúc nhích được.

Cô thật sự là đã nhìn thấy được anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.