LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 183

Một bên tiểu đội trưởng Tiểu Mã đúng lúc bước đi lên, "Thủ trưởng, cơm

này?"

Cố Hoài Việt phục hồi tinh thần lại, nhìn hắn, "Lại đơn giản làm mấy

phần đồ ăn nóng, lấy vài cái bánh bao." Quay đầu lại, nhìn hai người đang ủ
rũ rồi hỏi, "Có được không?"

Được, như thế nào không được? Bị người ta tóm lấy như thế, nào còn có

tư cách yêu cầu đãi ngộ cho thức ăn ngon chứ!

Một phần khoai tây nhỏ, một phần cà chua xào trứng, cộng thêm một đĩa

thịt bò cắt miếng. Cố Gia Minh cầm bánh bao vui vẻ nhai ngấu nghiến.

Bạn nhỏ nào đó bình thường cơm ăn không nhiều, nhưng là hôm nay đã

xình xịch tiêu diệt sạch hai cái bánh bao. Nghiêm Chân hơi có chút lo lắng
nhìn Cố Gia Minh hướng cái bánh bao thứ ba mà vồ đến. Ăn như vậy còn
có thể ngủ được sao?

Tiểu Mã còn ân cần hỏi, "Có đủ hay không, không đủ nhà bếp còn có

bánh bao, tôi lấy cho tiểu tử kia vài cái nữa?"

Nghiêm Chân rất nhanh cự tuyệt ý tốt của Tiểu Mã.

Lưu Hướng Đông huých thắt lưng của Tiểu Mã một chút, "Đừng có mà

vừa nhìn thấy có chị dâu liền tỏ ra ân cần, cậu cho là tiểu gia hỏa này một
lần có thể ăn mười hai cái bánh bao không chớp mắt sao?"

Tiểu Mã ôm mông, ủy khuất đi ra ngoài.

Tiểu tử kia bỗng chốc ngẩng đầu, ôm miệng đầy bánh bao kháng nghị

nói, "Chờ cháu trưởng thành, cháu cũng có thể!"

Lưu sư trưởng cảm thấy thế thì cười một tiếng, vui vẻ nhìn tiểu quỷ này.

Trước kia hắn chính là có nghe nói qua Cố Hoài Việt có đứa con trai bướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.