LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 205

khóc nhè."

Cố Hoài Việt có chút tức giận, thằng nhãi con này không có gì đặc biệt

nhưng có điểm đặc biệt nhất chính là da mặt dày, cúi người xuống, thay con
trai chỉnh chỉnh cái mũ nghiêng, "Thế thì cần phải dạy bảo cứng rắn hơn,
tôi thật muốn nhìn thằng nhóc này khóc một hồi." Nói xong, đầu ngón tay
lập tức bị nắm lại cắn một chút.

Sau khi buông ra, tiểu quỷ nào đó hé ra bộ mặt đắc ý.

Ba người còn lại ở đây nhất thời buồn cười.

Ăn xong điểm tâm, Cao chính ủy muốn đi một chuyến sang chỗ của Hoắc

Trí Viễn, diễn tập tuy rằng đã xong nhưng bọn họ còn có rất nhiều việc nên
nhờ sư đoàn của sư đoàn giúp lãnh đạo an bài. Vài người bận việc túi bụi,
chỉ có thể tính như vậy, Cố Hoài Việt vẫn rút ra một chút thời gian đưa bọn
họ trở về thành phố C.

Bạn nhỏ Cố Gia Minh vẻ mặt ủ rũ ngồi trên xe việt dã, Nghiêm Chân

ngồi phía trước, xuyên qua cửa kính nhìn bên ngoài. Tiểu tử trên đường đi
đều là cúi đầu, không khơi dậy nổi chút hứng thú nào.Cậu bé có lẽ là mệt
mỏi, ngày hôm qua vì gặp ba nên sức lực đều bị cạn kiệt hết.

"Gia Minh, lạnh hay không?" Cô quay đầu nhìn, ôn nhu hỏi.

"Không lạnh." Tiểu tử kia cúi đầu đùa nghịch khẩu súng cũ bị hỏng kia

của mình, giọng điệu rầu rĩ trả lời.

Khi khu hồi tầm mắt, trùng hợp chạm phải tầm mắt của Cố Hoài Việt.

Chỉ thấy anh khẽ nở nụ cười, lắc lắc đầu.

Cậu con trai này của anh đã có thói quen ly biệt như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.