LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 211

Nghiêm Chân gật gật đầu, bạn nhỏ Gia Minh vểnh mí mắt rồi nói, "Bà

nội, bà đừng trách cô giáo của cháu, là tự cháu muốn đi."

Lý Uyển cười vỗ vỗ sau đầu của cháu trai rồi nói, "Bà còn không có hỏi

tội đâu! Được rồi, hai người đi đường mệt mỏi, nhanh đi vào nhà đi."

Nói xong cùng bà nội quay người vào nhà, hai người tạm thời tránh thoát

một kiếp thở phào ra một hơi.

Thím Trương sớm đã chuẩn bị tốt đồ ăn, bạn nhỏ Cố Gia Minh trải qua

một hành trình mệt người, thức ăn khi ăn vào buổi trưa cũng đã tiêu hóa
hết, trên bàn cơm ăn ngấu nghiến.

Nghiêm Chân giờ phút này liền đặc biệt hâm mộ tiểu gia hỏa vô tâm vô

phế này, không giống cô đang ngồi đối diện với Cố lão gia, thực không nuốt
nổi.

Lúc ấy Phùng Trạm gọi điện thoại không thông, tìm không thấy người,

trong lòng lo lắng cơ hồ như muốn nhúng tay vào tìm kiếm. Đứng ngồi
không yên gần ba giờ đồng hồ, khó khăn đợi cho nhị lão ở trong nhà trở lại,
lại do dự một giờ, mới mở miệng nói thẳng ra. Cố lão gia chạy nhanh đi gọi
một cuộc điện thoại liên quân, từng cuộc từng cuộc điện thoại đều gọi đi,
tới khi gọi tới chỗ của Cố Hoài Việt, thế này mới biết được hai người kia đã
đến nơi.

Cố lão gia phân phó trước hết không cần kinh động hai người. Tóm lại,

lúc này đây xem như long trời lở đất .

Trên bàn cơm, luôn luôn theo quy củ khi ăn không nói thế nhưng Cố lão

gia lần này phá lệ nói mấy câu, bởi vì bà nội Nghiêm Chân ở đây, ông cũng
sẽ không giáo huấn hai người.

Kỳ thật đây là chủ ý của Lý Uyển, bởi vì thời điểm biết được tin tức, hai

người cũng đã an toàn tới quân doanh cho nên cũng không lo lắng quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.