LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 309

Cô dừng lại cước bộ, "Hai người ở đây chờ em một chút, em bỗng nhiên

nhớ tới cần mua thêm một vài thứ."

Một lớn một nhỏ nhất thời xoay người lại, Cố Hoài Việt hỏi, "Em còn cần

cái gì nữa, anh giúp em đi lấy."

Nghiêm Chân lắc lắc đùa, "Không cần, em tự đi lấy là được rồi."

"Không sao đâu. Người nhiều lắm, em đi qua đi lại không tiện."

Nói xong anh buông xe đẩy ra rồi đi quay lại, Nghiêm Chân vội vàng kéo

lấy anh, có chút ngượng ngùng mà nói, "Không, không cần. Em muốn lấy...
băng vệ sinh."

Nháy mắt hai người đều xấu hổ trầm mặc. Một lát sau, Cố Hoài Việt xoay

người lại, một lần nữa nắm lấy xe đẩy. Nghiêm Chân cúi thấp đầu, cũng chỉ
nghe thấy được hai câu đối thoại đại loại như thế này.

"Cố Gia Minh, đi đều bước."

"Làm gì ạ?"

"Xếp hàng tính tiền đi!"

Rút cuộc đến khi ngồi trên xe, mua được rất nhiều thứ sau đó đều để đầy

hết trên xe. Nghiêm Chân đành phải để bạn nhỏ Cố Gia Minh một mình
ngồi ở phía sau trông coi đồ đạc. Kỳ thật Nghiêm Chân ngồi ở phía trước
cũng không an ổn, nhất là ngồi ở chỗ này có thể nhìn thấy được một bên
mặt của anh nữa.

Bạn nhỏ Cố Gia Minh ngồi một mình ở phía sau luôn kêu chán muốn

chết, đôi mắt nhỏ ngắm nhìn xung quanh, không cẩn thận liền thấy được
hình ảnh hạn chế đối với lứa tuổi của cậu bé. Có hai người đang đùa giỡn
với nhau, nhưng lại không coi ai ra gì mà vẫn tiếp tục. bạn nhỏ Cố Gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.