Bộ dạng thở dài, mười phần giống ông cụ non. Nghiêm Chân ôn nhu
cười, thay cậu bé vuốt lên chỗ lông mày đang nhíu lại kia, suy nghĩ lại đã đi
rất xa nơi nào rồi.
Thủ trưởng nói, mẹ là không thể quên mà phải nhớ.
Cô giống như bỗng nhiên đã quên đi, trong nhà này còn có một người
như vậy.