LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 318

Anh mấp máy môi, "Em ngồi xuống đi, để anh đi nấu cho."

Anh đỡ cô đến ngồi trên ghế sofa, rồi lập tức đi vào phòng bếp, chuẩn bị

bắt đầu nấu nước gừng với đường.

Cũng may mọi thứ để nấu nước đều cô, nấu nước cũng rất nhanh xong.

Lúc đợi nước trà gừng được, anh lấy một cái túi đựng chút nước ấm đưa
cho cô. Nghiêm Chân cầm túi nước mà không khỏi miên man suy nghĩ.
Anh có gia thế rất tốt, diện mạo anh tuấn, bản thân có chức vụ trong quân
đội,34 tuổi đã là đại tá, có thể nói là một người quân nhân có tiền đồ nhất ở
quân khu B này.

Cô như thế nào lại có thể sống cùng với một người vĩ đại như vậy chứ?

Còn kết hôn nữa?

Nghiêm Chân bỗng nhiên có một loại cảm giác trống rỗng lẫn trong khi

cô là người đang chiếm được tiện nghị.

Nhìn bóng dáng trầm ổn của anh, cô bỗng nhiên cảm thấy mũi của mình

như đang lên men vậy. Cô chưa từng được ai quan tâm chăm sóc như vậy,
chưa từng có. Từ sau khi ba cô qua đời, cô giống như thay đổi thành một
người khác vậy, trước đây là một người hay nói chuyện nhưng sau đó bỗng
nhiên trở thành người trầm tính, ít nói chuyện, mọi chuyện đều muốn dựa
vào chính bản thân mình, không đi cầu người.

Ngay cả bà nội cũng đều nói cô, mạnh mẽ vô cùng.

"Con gái mà mạnh mẽ cũng tốt nhưng cháu đó nha, lại là quá mạnh mẽ

nữa là đằng khác."

Cô mỉm cười, tầm mắt bỗng nhiên trở nên mơ hồ, thẳng đến khi mu bàn

tay chợt lạnh thì mới phát giác ra chính mình rớt nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.