LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 329

Người đến là bà nội của Nghiêm Chân.

Lý Uyển oán tránh nhìn Cố Hoài Việt đang đứng ở bên người bà nội,

"Con nói đi đón bà là liền đó tới, như thế nào cũng không có nói trước một
tiếng! Buổi tối quan trọng như thế này còn là vào đêm 23 này nữa, con lại
đem bà ép buộc đến đây sao."

Cố Hoài Việt vừa xuống xe, vừa tháo mũ trên người xuống, cũng chỉ cười

nhẹ.

Bà nội cười tủm tỉm vỗ tay Lý Uyển, "Đây là ý tứ của bà già này, cháu

cũng đừng giáo huấn Tiểu Cố làm gì. Cháu xem đứa cháu gái ngốc này của
bác còn đứng ở đằng kia thất thần kia kìa."

Bà nội nói xong, Nghiêm Chân đứng ở đằng sau còn bị Lương Hòa đẩy

đẩy mới khôi phục lại tinh thần, hốc mắt lại bỗng nhiên đỏ lên.

"Sao nhìn lại không có tiền đồ như thế này hả?" Bà nội lau nước mắt nơi

khóe mắt cô.

Vốn là lau đi nước mắt nhưng Nghiêm Chân lại vươn tay ra ôm lấy bà

nội, nước mắt liền không chịu sự khống chế mà rơi xuống.

Đêm nay căn nhà của Cố tham mưu trưởng lại náo nhiệt hẳn lên.

Tiểu gia hỏa Cố Gia Minh mặc quần áo mới vui vẻ chạy đi chạy lại giữa

hai căn phòng, cậu bé nhìn hai cái chăn bông trước mặt, trong đầu chiến là
đang tiến hành đấu tranh kịch liệt.

Là đem cái chăn có hoa văn là con mèo nhỏ xinh xắn đưa cho bà cố nội

hay vẫn là đưa cái chăn doraemon này?

Tiểu gia hỏa buồn rầu không thôi trong chốc lát, đầu của cậu bé bị khõ

một cái. Cậu bé lập tức hướng về phía trước nhìn lại, hai mắt lập tức mị lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.