LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 370

Tưởng Di giật mình nhìn qua Thẩm Mạnh Kiều, nhíu mày lại, "Mạnh

Xuyên, cháu không lầm chứ. Thím không có nghe nói là Hoài Việt đã kết
hôn."

Thẩm Mạnh Xuyên đè ép viền mỹ, làm cho người ta nhìn không thấu vẻ

mặt của hắn, "Cháu cũng vậy, cháu vừa nghe nói. Chúng ta đi thôi."

Nhìn ba người đang đến gần, Nghiêm Chân nắm chặt chìa khóa trong tay,

sự bén nhọn nơi chiếc chìa khóa đã khiến lòng bàn tay cô đau rát, cô bởi
vậy mới phục hồi lại tinh thần.

"Xin chào." Cô nhìn ba người Thẩm Mạnh Kiều đang tới, thản nhiên mà

tiếp đón.

Sắc mặt Thẩm Mạnh Kiều tái nhợt đến khi đứng trước mặt cô, "Cô không

phải từng là giáo viên của Gia Minh sao? Như thế nào, làm sao có thể là..."

Nghiêm Chân cười cười, "Đúng vậy, sau tôi lại cùng Hoài Việt kết hôn.

Nhận giấy chứng nhận rồi nhưng chưa có cử hành hôn lễ, hơn nữa chúng tôi
cũng không nói cho nhiều người biết."

Cử chỉ của cô vẫn hào phóng như trước, tươi cười cũng rất đẹp, cính là

không thể phủ nhận, tay của cô cũng càng ngày càng lạnh... bởi vì biểu tình
của một người, từ đầu đến cuối không có gì biến hóa. Nghĩ, cô trừng mắt
liếc nhìn Thẩm Mạnh Xuyên một cái, lại nhìn về phía Tưởng Di cùng Thẩm
Mạnh Kiều, "Bên ngoài rất lanh, mọi người đi vào trong nhà ngồi đi thôi."

Chân mày của Tưởng Di hơi hơi buông lỏng, miễn cưỡng đưa ra một nụ

cười, "Cũng tốt, vậy lên lầu ngồi thôi. Lần trước đến chúc thọ Cố lão gia,
Lý Uyển nói Hoài Việt hàng năm đều đến sư bộ ở qua năm mới. Dì nghĩ
việc tham gia quân ngũ thời gian này ắt là cũng có việc hơn nữa hai bác trai
cũng có thời gian thăm hỏi lẫn nhau, nên dì đến thăm hắn một chút. Hắn
một mình ở thành phố B cũng rất vất vả."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.