LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 372

Nghiêm Chân còn thực sự nhìn hắn, dường như thật sự là đang ở đó tự

hỏi xem phải nói với hắn cái gì. Thật lâu sau, cô nói, "Không có."

Phản ứng của Thẩm Mạnh Xuyên chính là vuốt mặt một phen, Nghiêm

Chân nhìn hắn, cuối cùng nở nụ cười, "Tôi dường như là nên cảm ơn anh.
Cảm ơn anh làm cho tôi nhận rõ một chuyện có thực."

"Chuyện có thực gì?" Tay của hắn bỗng nhiên dừng lại, có chút không

hiểu.

Nghiêm Chân lại lắc lắc đầu, "Không có gì, anh đi đi. Tạm biệt."

Đãi ngộ này!

Thẩm Mạnh Xuyên cắn chặt răng, thời điểm cô xoay người kêu cô lại,

"Nghiêm Chân, cô thật sự không nhớ rõ tôi sao? Trước kia, ở đại viện của
bộ đội, mùa hè, cô đều đã quên rồi sao?"

Trả lời câu hỏi của hắn là hai chữ rất thản nhiên cùng với bóng dáng rời

đi của cô, "Đã quên."

..............

.....................

Ở nhà ga thành phố B, Cố Hoài Việt đem xe dừng ở ven đường, đứng ở

cửa chờ Sở Dao.

Một thân chỉnh tề với quân trang màu lục, cộng thêm với dáng người

thon dài cao ngất, cho dù chỉ một mình anh đứng ở cửa ra vào đông người,
cũng không dễ dàng bị bao phủ. Sở Dao vừa ra khỏi cửa nhà ga liền thấy
anh, mang theo hành lý đi về phía anh, Cố Hoài Việt thấy thế cũng nhận lấy
hành lý từ tay cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.