LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 403

Cố Hoài Việt giật mình sửng sốt, lập tức làm cho cô ngẩng đầu lên nhìn

mình. Anh nỗ lực nhìn sâu vào trong mắt của cô, mới phát hiện ra trong đôi
mắt của cô tràn ngập sự ngượng ngừng, khuôn mặt đỏ rực càng sáng rực
không gì sánh được. Anh đứng dậy ôm lấy cô, Nghiêm Chân hầu như là vô
ý thức ôm lấy cổ anh để không bị ngã.

"Nghiêm Chân"

"Sao ạ?"

"Chúng ta vào phòng thôi."

Anh đặt cô lên trên giường, còn chưa đợi Nghiêm Chân bình ổn lại thì nụ

hôn của Cố Hoài Việt đã rơi xuống, những lời lẽ khác đều bị nuốt lại trong
đôi môi mềm mại ấy, tùy ý để cho anh chọc ghẹo đùa giỡn mà cô không thể
nào không đón nhận lấy.

Cho tới khi Nghiêm Chân tưởng chừng như sắp hít thở không thông nữa

thì Cố Hoài Việt buông lỏng cô ra, nhẹ nhàng cắn một chút lên đôi môi
hồng của cô. Nghiêm Chân thử hôn lại anh, chỉ là tiếp xúc một chút thôi
liền cảm nhận được vết thương bị cô gây nên từ mấy hôm trước.

Cô mở con mắt đang bao phủ mới một tầng sương mù, nghĩ muốn nhìn

anh thế nhưng bàn tay của cô đã bị anh chế trụ sau đó để lên trên bờ vai của
anh, Nghiêm Chân thuận thế liền ôm lấy vai anh. Cô nhắm mắt đón nhận nụ
hôn của anh rơi xuống trên mũi cô, cằm rồi cổ...

Nghiêm Chân bị khiêu khích đến như vậy khiến cho cô mơ hồ cảm giác

được sự động tình của mình. Nghiêm Chân cảm giác được một bàn tay dọc
theo thắt lưng của cô đang chậm rãi đi lên, khẽ xoa bóp nơi nào đó của cô
khiến cho cả người cô run rẩy không ngừng, muốn thân mật đến nỗi không
khống chế được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.