LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 421

không thể thiếu được sự đặc sắc trong quân đội, ngay cả việc phương
hướng bắn pháo hoa cũng được thống nhất.

Nghiêm Chân nhìn mà cảm thán không thôi.

Sở Dao huých vào người cô, "Chị nghe lão Lưu nói hai người ngày mai

sẽ trở về."

Nghiêm Chân gật gật đầu, "Gia Minh sắp khai giảng rồi, em cũng phải đi

làm."

Sở Dao thở dài, "Người nhà chúng ta chính là có điểm không tốt đó,

không tùy quân mà phải ở riêng hai nơi." Nói xong chị ấy như nhớ tới cái
gì, hỏi thẳng Nghiêm Chân, "Chị nói này, Hoài Việt đã sớm đủ điều kiện,
như thế nào mà các em còn chưa tùy quân vậy. Tuy rằng điều kiện của
chúng ta bên này hơi kém, nhưng là thành phố B so với thành phố C thì vẫn
tốt hơn. Hơn nữa người nhà bộ đội được an bài chính sách là ở nơi nào, an
bài cho hai người cũng không thành vấn đề."

( tùy quân : ở đây được hiểu là các cấp lãnh đạo đủ điều kiện, hoặc những

người lính đủ điều kiện có thể được cấp trên cho phép đưa gia đình tới nơi
quân doanh sống cùng.)

Nghiêm Chân vội nói, "Chúng em còn không có lo lắng nhiều như vậy."

"Nên lo lắng đi thôi." Sở Dao nói như trảm đinh tiệt thiết, "Dù sao thời

gian về sau cũng còn dài."

Nghiêm Chân cười nhẹ. Đúng vậy, cũng nên lo lắng đi thôi.

Pháo hoa này cũng rất được. Nhưng đẹp thì đẹp thật, bay lên trời rồi sáng

được mấy chục giây lại biến thành tro tàn nên cô không thích, cô thích là
thật dài thật lâu, cứ như thế này thì nghe qua có chút xa xỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.