Nghĩ như vậy, tiểu gia hỏa Cố Gia Minh đang chơi súng ở một bên lại
trợn mắt nhìn Nghiêm Chân mà Nghiêm Chân đang ở một bên thu dọn hàng
lý cũng làm như không thấy.
Kỳ thật sự tình là như thế này, Cố tham mưu trưởng có mấy lần buổi tối
trở về thật sự trễ, tiểu gia hỏa Cố Gia Minh đương nhiên là chuyển chăn đến
ngủ cùng cô giáo Nghiêm của mình.
Kết quả làm người ta giận sôi là, mỗi sáng tỉnh lại cậu bé sẽ phát hiện
mình lại nằm trên chiếc giường nhỏ quen thuộc. Mỗi ngày mỗi sáng đều
như vậy, không có ngoại lệ.
Trái tim của bạn nhỏ Cố Gia Minh rất chi là lạnh mà ngồi ở trên bàn xử
lý trứng gà, rầu rĩ ăn không vui.
Nghiêm Chân ở bên cạnh đánh giả tiểu quỷ này hồi lâu rồi mới thử hỏi,
"Gia Minh, nghe ba em nói, tối 15 trong viện sẽ bắn pháo hoa. Em có muốn
đi xem hay không?"
Bạn nhỏ nào đó dẫu môi, "Cô lại không cùng em đi chơi nữa chứ gì."
"Lần này cô cam đoan sẽ đi." Cô giáo Nghiêm giơ tay, nói lời thề son sắt.
Một đôi mắt lợi hại của tiểu gia hỏa kia đang nhìn cô, bộ dạng lo lắng này
phản chiếu lên mặt sau thì trừ bỏ gian tà thì theo chính nghĩa của người
binh có thể hỏi là có thể tin tưởng được hay không. Không bao lâu sau, đem
miếng trứng gà cuối cùng nhét vào miệng, Cố tiểu tư lệnh đã có đáp án,
"Đi."
Hôm nay sư đoàn A quả thật rất náo nhiệt, 15 tháng giêng hàng năm các
đơn vị đều tổ chức hoạt động văn nghệ trong buổi tiệc tối giống như một
bữa tiệc cung đình, rồi sau đó tùy ý làm gì đó một rồi, trở về ký túc xa ngủ,
buổi sáng ngày hôm sau tỉnh dậy lại tiếp tục huấn luyện. Năm nay lại khác,
sư đoàn trường đã vung tay nói rằng tối 15 chúng ta đốt pháo hoa, nhưng lại